Đăng lúc: Thứ hai - 25/04/2016 16:53
- Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
CHÙM THƠ 267 CN 4 PS C CHÚA CHIÊN LÀNH 17-4-2016 PM. CAO HUY HOÀNG
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 10, 27-30).
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời; chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta. Điều mà Cha Ta ban cho Ta, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Ta. Ta và Cha Ta là một".
Đó là lời Chúa.
HƯƠNG NAM
TRONG RÀN CHIÊN CỦA CHÚA Ga 10, 27-30
Thuộc về Chúa trong Ràn Chiên của Chúa Tôi nghe tiếng Người, Người biết rõ tôi Người dẫn tôi đi, tôi theo chân Người Vào cõi sống muôn ngàn đời hạnh phước
Cuộc đời tôi không hề hư mất được Chẳng có ai lấy cướp khỏi tay Người Ơn cao trọng của Chúa Cha trên trời Đã ban cho Người, Người làm Mục Tử
Là chiên Người, ôi biết bao vinh dự Người phục hồi tôi, là quí tử của Cha Cha cùng Người, có tôi nữa, chúng ta Trong nhiệm thể chan hòa tình yêu mến
Lạy Mục Tử Nhân Lành, này con đến Tấm chân tình xin nguyên vẹn tiến dâng Trong tay Người con ký thác toàn thân Người dắt dẫn trong bình an vui sống
Lạy Mục Tử Nhân Lành, niềm hy vọng Của nhân loài lữ thứ chốn trần gian Xin mở tai nghe tiếng gọi Thiên Đàng Cho muôn người sớm vào Ràn Chiên Chúa
Hương Nam, 19-4-2013
MỤC TỬ NHƯ LÒNG CHÚA ƯỚC MONG
Tạ ơn Chúa thương đời, ban mục tử Sống và yêu như lòng Chúa ước mong Bởi trong tim luôn cháy ngọn lửa nồng Một khao khát: các linh hồn cho Chúa
Luôn cảm thông những mảnh đời héo úa Tìm sẻ chia nỗi khốn khổ bi thương Cúi xuống hôn lên gót bụi đời thường Nụ tình yêu ngát hương đời mục tử
Tạ ơn Chúa đoàn chiên đầy vinh dự Được chủ chiên ghé xuống nỗi cơ cầu Bàn tay nào chạm đến tận niềm đau Lời dịu ngọt ủi an sầu nhân thế
Tạ ơn Chúa đoàn chiên tràn suối lệ Có chủ chiên nghe kể lể niềm riêng Một phút thôi cũng đủ thấy bình yên Và tín thác vào chân tình Mục Tử
Tạ ơn Chúa bên cuộc đời cô lữ Vẫn có Ngài chia tâm sự lẻ loi Bóng đêm đen phủ kín khắp đông đoài Tình Ngài yêu xua tan đi bóng tối
Tạ ơn Chúa trong vũng lầy tội lỗi Ngài thứ tha lòng nhân hậu bao la Chỉ vì yêu Ngài chấp nhận làm hòa Với án tội mang tên người tình phụ
Tạ ơn Chúa thương ban ngàn mục tử Sống và yêu như lòng Chúa ước mong Cho đoàn chiên về tới suối khoan hồng Nơi Thiên Chúa chỉ có lòng thương xót…
Hương Nam, 16-4-2013
HỒ GIANG A
CON CHIÊN NHỎ
Con chiên ngủ dưới gầm cầu Hồn nhiên say giấc chiêm bao nhu mì Mấy mùa mưa bão qua đi Nỗi lòng tín thác vẫn thì bình yên Bởi tin ông chủ nhân hiền Mượn hình bánh rượu tinh tuyền ngự đây Vui cùng chiên nhỏ nơi này Cùng ăn cùng ngủ cùng say ân tình Dẫu là cuộc sống điêu linh Linh hồn cung điện đẹp xinh dâng Người Chủ chiên ngự giữa lòng vui Ban nguồn sinh lực cho đời hân hoan Gầm cầu, ổ chuột, nghĩa trang Nơi nào cũng có bóng vàng chủ chiên Tạ ơn Ông Chủ nhân hiền Không chê bèo bọt niềm riêng kiếp nghèo Giang hồ nghịch cảnh gieo neo Đi tìm chiên nhỏ Người theo xuống đời Chỉ xin một chút tình thôi Người ban tặng cả một trời thương yêu
ả giang hồ, 17-4-2013
XIN NGHE…
Con hát rất to, vỗ rất giòn Rằng “Lời Ngài là sức sống của con” Nhưng vẫn cứ nghe theo lời dỗ ngọt… Cho tấm linh hồn vàng vọt héo hon
Con hát rất hay, tiếng rất tròn Rằng “Lời Ngài là ánh sáng đời con” Nhưng còn hoài bước đi trong bóng tối Cho xác thân tàn lạc lối đêm hoang
Con hát rất vang, giọng oanh vàng Rằng: “Lời Ngài là hy vọng miên man” Mà sa đắm muôn chiều đời héo úa Ngõ cụt dừng chân bóng lụa điêu tàn
Xin cho con thôi hát những đêm hồng Âm thanh nào lạc lõng giữa hư không Khi cứ hát như một loài ca sĩ Mà chẳng nghe tiếng gọi của tình nồng
Xin mở tai con nghe tận đáy lòng Tiếng gọi chiên về ràn buổi chiều đông Chúa nghe con và con nghe tiếng Chúa Biết con rồi, con biết Chúa yêu con
Chúa chính là mục tử của đời con Dẫn con đi vào đồng cỏ xanh non Cho con thỏa suối ngọt lành ngon mát Tình Chúa yêu gìn giữ con mãi còn
ả giang hồ, 19-4-2013
XIN MÃI LÀ TRẺ THƠ
Xin mãi là trẻ thơ Để được Chúa ẵm bồng Trên đôi tay nồng ấm
Xin mãi là chiên nhỏ Để được Chúa nâng niu Bằng tình yêu sâu thẳm
Xin mãi là hoa thắm Để được Chúa ngắm nhìn Nét đẹp của thiên duyên
Xin mãi là dáng tiên Cho trọn một ước nguyền Trong trái tim say đắm
Chúa không còn lạ lẫm Vì Chúa dựng nên con Và yêu con nhiều lắm
Đời con là tác phẩm Của Thiên Chúa Tình Yêu Chí cao và chí thánh
Cho con muôn phước hạnh Con chiên nhỏ yêu kiều Trong tình Cha nồng thắm…
ả giang hồ, 19-4-2013
NÀNG MỤC TỬ
Yêu anh biết mấy cho vừa Một con chiên bệnh, đời thừa, vô công Em vui lận đận long đong Như người mục tử hết lòng vì chiên
Lo cơm áo, lo gạo tiền Lo cho nhịp thở bình yên từng ngày Trắng đêm đếm giọt đắng cay Đếm cơn thắt ngực đọa đày thân anh
Em là mục tử nhân lành Vác cây thập tự đời anh muộn màng Trong tín thác, trong hân hoan Dẫu là hương sắc phai tàn chiều thu
Đồng hình dạng, Chúa Giê-su Hiến dâng mạng sống vì người mình yêu Diễm phúc thay! Diễm phúc nhiều! Muôn ơn Mục Tử huyền siêu đổ tràn
Chúc mừng em, chuộng tân toan Tạ ơn em những vô vàn xót thương Anh, con chiên bệnh đời thường Em, nàng Mục Tử sáng gương nhân lành
ả giang hồ, 05-5-20I4
EM NGHE TIẾNG NGƯỜI
Khom lưng cúi xuống bên đời Kề tai xin nhận nửa lời bi ai Có nghe tiếng được khoan thai Chẳng nghe tiếng mất giữa ngày đau thương
“Chiên nhỏ ơi! Thật lạ thường Sao không kể nỗi sầu vương kiếp người Lại còn nở nụ cười tươi Như niềm cay đắng đã rời môi hoa?”
“Bước chân Người, tự đằng xa Em nghe mồn một, biết là chủ chiên Tan ngay bao nỗi muộn phiền Chỉ còn một nỗi niềm riêng: vui mừng
Người kề tai! Em ngập ngừng! Nói sao cho tận cho cùng lời thương Người không e ngại đêm sương Thăm em tan nát cuối đường nhân gian
Người là hoan lạc, bình an Là sinh lực, của ăn đàng, huyền siêu Là Mục tử, hết lòng yêu Dám cho, dám chết, dám liều vì em
Tạ ơn Người Rất yêu em”
ả giang hồ, 06-5-2014
CÓ SAO, EM VẪN THUỘC VỀ
Hỡi Người giữ Cửa Chuồng Chiên Rất quen bước bụi, niềm riêng giang hồ Quen em quen thói xô bồ Quen đường lưu lạc bến vô, liều lỳ
Quen giờ lén lút em đi Quen lòng gian dối thầm thì bước chân Quen lối xa, quen lối gần Quen nơi em đến hư thân ê chề
Quen đường đi, quen lối về Quen người em hẹn, em thề, em yêu Quen sớm mai, quen bóng chiều Quen hơi thở lạnh, đìu hiu đêm tàn
Quen mùi em những tân toan Quen tai nghe giọt mênh mang lệ sầu Quen em cả cuộc bể dâu Quen đời phiêu lãng úa màu si mê
Quen em tội lỗi nặng nề Quen lòng thương xót tràn trề cho em Quen em giòn mỏng yếu mềm Quen lòng thương xót cho em tràn trề
Có sao, em vẫn thuộc về Giê-su Mục Tử tình quê dạt dào
ả giang hồ, 09-5-2014
Ả GIANG HỒ MỤC TỬ
ả giang hồ chiều nhịn đói, quanh năm nhường bánh nguội cho đàn em bờ bụi lưng lững thôi, cầm hơi qua giấc tối mộng hồn nhiên, tin ngày mới bình yên
đêm sân chùa, đêm góc phố, công viên bầy bất hạnh ôm nhau truyền hơi ấm ả giang hồ ngồi co ro lạnh lắm thức canh chừng có ai giận đuổi đi
khi nắng hồng vừa lóe ánh lưu ly sao có đứa nằm lì chưa dậy nổi ồ hóa ra cả thân người nóng hổi lại bệnh rồi, tìm thuốc vội, nơi đâu?
khi an vui, lúc khốn khó có nhau một ngày mới dẫu cơ cầu, vất vả hãy vững tin trên dòng đời hối hả còn tình yêu rất khiêm hạ dịu hiền
ả giang hồ, hay mục tử yêu chiên bầy bất hạnh khắp mọi miền đất nước vô gia đình, vô gia cư, vô tổ quốc nhưng không vô tình, vô cảm, vô tâm
mục tử yêu chiên, nhẫn nại, âm thầm liều mạng sống cho đoàn chiên được sống thắp lên cho chiên một niềm hy vọng cuộc sống này cần phải sống để yêu
ả giang hồ, 23-4-2015
TẤM LÒNG MỤC TỬ
trên đường ba mươi tháng tư có một gã khùng bốn mươi năm nhặt rác rác không là lá hoa hay tiền bạc nhưng rác là người gian ác, điêu ngoa
ngọng nghịu đôi câu lời thật lời thà chút lương tri may ra còn sót lại biết đâu chừng nhờ khiêm nhu nhẫn nại mà ác nhân chịu nhìn lại ác tâm
chỉ một con đường, gã lỡn vỡn quanh năm xuống xuống lên lên âm thầm nhặt rác rác cứ đầy lên chừng như loạn lạc quanh cuộc đời toàn điều ác trổ bông
có đôi khi, nghe nghẹn họng, nghẹn lòng nói không nổi lời tình nồng thương xót nhưng vì yêu gã đành tâm đắng đót nhặt rác người cho vào sọt lãng quên
người qua đường chẳng biết gã tuổi tên mà lãi nhãi mớ luân thường đạo lý ai chê cười, gã không màng để ý nghe thấy điều mụ mị, bận lòng thương
bốn mươi năm gã khùng điên xuống đường không to tiếng, mãi âm thầm nhặt rác rác người gian ác, rác người lầm lạc bỏ vào đại dương thương xót vô biên
ôi vĩ đại tấm lòng người chăn chiên giữ chiên bình yên, nhưng không giết sói một chỉ khát khao mong chờ mòn mỏi sói đổi lòng, thay dạ, hóa thành chiên…
ả giang hồ, 24-4-2015
CHIÊN BỤI ĐỜI
ai có thương đoàn chiên vị thành niên hay dửng dưng vô tình như của nợ tụm năm tụm bảy đầu đường xó chợ ngủ sân chùa, cơm từ thiện, chém gió ở công viên
hỡi những mục tử tìm niềm vui riêng có biết chiên mình giữa miền bi đát vui sao được khi trái tim vỡ nát giọt máu hồng đang khao khát bình yên
hỡi những mục tử chẳng chút ưu phiền có còn tí lòng nhân trong khoảnh khắc mau sám hối, mau thành tâm cúi mặt xin lỗi chiên vì chẳng mến yêu chiên
hỡi những mục tử chỉ muốn sống cho mình sẽ không bao giờ tìm đâu ra hạnh phúc nếu không hiến thân cho ruột rà cốt nhục còn ai tin mình yêu quí được người dưng
xin xót thương, lạy Chúa, xin xót thương đoàn chiên Chúa bao đoạn trường cay đắng mẹ phụ tình, chẳng phút nào yên ắng cha bỏ con, lòng trống vắng đớn đau
xin ban hồng ân: người người cần có nhau cùng Giê-su mục tử dẫn chiên vào cõi sống
ả giang hồ, 22-4-2015
BA CHUÔNG
VẪN CÓ EM
Hãy biết mình là con chiên tội lỗi Và dặn lòng đừng gian dối chiên ơi Có đi đâu đến cuối đất cùng trời Vẫn có em trong con ngươi Mục Tử
Người biết em từ khởi đầu lịch sử Thuở trần gian thời quá khứ hồng hoang Khi còn là chút mày bụi lang thang Trái tim Người đã muôn ngàn rung động
Người đã yêu khi em còn bé bỏng Một phôi thai trong dạ mẹ mong manh Một bé thơ đôi mắt đẹp long lanh Rồi… thiếu nữ giữa ngày xuân xanh thắm
Người mãi yêu em, yêu em nhiều lắm Bởi vì em là họa ảnh của Người Là mối tình muôn kiếp mãi đẹp tươi Không hề cạn, chẳng khi vơi, em nhé
Dẫn em đi trên đường trần dâu bể Giữ gìn em diễm lệ đến nghìn sau Dẫu biết tình em, phai một thoáng mau Người vẫn theo em đi về muôn lối
Hãy biết mình là con chiên tội lỗi Và dặn lòng dừng gian dối chiên ơi Có đi đâu đến cuối đất cùng trời Vẫn có em trong con ngươi Mục Tử
Ba Chuông, 08-5-2014
NIỀM VUI NÀNG MỤC TỬ
Giữa khuya khoắt hơi sương còn ngớ ngẩn Lá cũng nghe lời dặn của chủ chiên Hãy vui lên tráng sĩ của lòng em Chàng sẽ sống, sẽ dồi dào sinh lực
Thôi bâng khuâng, thôi niềm đau rưng rức Tay măng em dìu từng bước khoan thai Bước ngắn thôi, chớ vội bước thật dài Cho chắc nhé, sáng tương lai phía trước
Một hành trình rất xa đường xuôi ngược Bỗng dừng chân nơi quán trọ lòng em Nàng chủ chiên thân liễu rũ yếu mềm Mà kiên vững bởi tình em chan chứa
Đã đôi lần lén nhìn nàng lệ ứa Vỗ tay thầm mừng tráng sĩ tập đi Thập giá nào theo dáng nhỏ từ bi Đang oằn xuống trên bờ vai hy hiến
Có niềm vui thoắt ẩn mình, thoắt hiện Rất khiêm cung dâng tiến lễ tình yêu Dám cho đi, cả mạng sống cũng liều Để tráng sĩ thắp chiều lên hy vọng
Em chủ chiên, chính em là sự sống Sự sống hiển linh, sự sống Phục Sinh Kéo niềm vui tinh khiết cõi thiên đình Xuống cùng tận những điêu linh trần thế
Ba Chuông, 07-5-2014
MỤC TỬ NHÂN LÀNH
mục tử nhân lành không yêu chiên bằng lời ngoa ngoắt không dạy chiên yêu là chịu mất còn chính mình lợi lộc cả trăm
mục tử nhân lành không nói một đường làm một nẻo không nghĩ xiên, không suy xẹo không dối gian vòng vẹo quanh co
mục tử nhân lành biết lắng lo cho đoàn chiên đầy no muôn phúc lộc mất chính mình đổi lấy ơn mưa móc tự lòng trời tuôn đổ xuống đoàn chiên
mục tử hiểu chiên bằng trái tim yêu chiên bằng đôi chân bước xuống bằng đôi tay chạm nỗi đau phiền muộn bằng hiến thân mình nên thức uống, của ăn
ôi Giê-su, mục tử nhân lành là chuẩn mực một Con Chiên vâng phục là chuẩn mực một Chủ Chiên yêu trước dẫn đoàn chiên theo bước trên đường yêu
xin cho con nên con chiên ngoan nhiều nên mục tử sẵn sàng liều mạng sống cho đoàn chiên vững một niềm hy vọng chính con là họa ảnh Đức Giê-su
ba chuông, 22-4-2015
XIN MỤC TỬ
Người không có trái tim Hoặc trái tim bằng đá Lại quyền cao, chức cả Lãnh đạo cả nhân dân
Người không có thiện chân Hoặc thiện chân giả tạo Khoa trương nguồn chính đạo Tất cả vì nhân dân
Người không dám xả thân Vì công bằng, chính nghĩa Lo cho mình tròn trịa No đói mặc nhân dân
Người không có từ tâm Giả vờ như đại đức Mà quên đời cùng cực Nát đẫm dưới bàn chân
Ôi, mục tử từ nhân Giê-su tràn thương xót Trái tim Người dịu ngọt Xin hãy rót hồng ân
Cho đất nước, cho nhân dân Người khôn ngoan tài đức Như mục tử mẫu mực Là chính Đức Giê-su
Ba Chuông, 21-4-2015
M. SAO KHUÊ
MẸ LÀ MỤC TỬ
tinh mơ nặng gánh rau đầy vội vàng nhịp bước kẻo chầy chợ mai mươi lăm cây số không dài vừa tròn thánh lễ mảnh mai yếu mềm
dặn lòng cố gắng nhiều thêm con thêm cái chữ, mẹ đêm ngắn dần con thêm phước, mẹ thêm phần gánh rau thêm nặng, cong oằn đôi vai
chuông nhà thờ, đổ bên tai kính mừng theo nhịp bước ai lặng thầm mỗi ngày một chuỗi từ tâm vì yêu nên nỗi hiến dâng xuân hồng
mẹ là thục nữ yêu chồng mẹ là mục tử yêu con trọn niềm mắt buồn đậu vết chân chim bởi lo cơm áo gạo tiền nuôi con
mẹ là thục nữ sắt son mẹ là mục tử mãi còn thương chiên dâng mình tế lễ triền miên theo gương mục tử nhân hiền hy sinh
cho con hiểu trọn chữ tình…
M. Sao Khuê, 22-4-2015
CON CHIÊN HÁT
Con chiên, em, suốt ngày ca hát Lời hồn nhiên, nhạc khúc bình yên Chốc vòi vĩnh, chốc nũng nịu, chốc làm duyên Bởi người chăn chiên, rất hiền, thích vậy!
Chẳng phải lo chuyện thành, chuyện bại Chuyện đói no, chuyện cơm áo gạo tiền Trái gió trở trời là chuyện như nhiên Muôn vạn sự người chăn chiên lo tất
Cũng chẳng màng chuyện còn, chuyện mất Mãi đơn sơ dưới ánh mắt bao dung Một niềm tin yêu, trông cậy kiên trung Như bé thơ luôn trọn niềm phó thác
Con chiên, em, suốt ngày ca hát Trong đồng xanh, có suối mát, hoa xinh Vạn niềm vui, muôn hạnh phúc ân tình Người biết em bằng trái tim nhân hậu
Ôi Giê-su Người Chăn Chiên yêu dấu Xin cho em hiểu thấu cõi lòng Người Đặt niềm tin duy nơi Người mà thôi Và em sẽ suốt một đời ca hát
Trong tay Người hồn em xin phó thác
M. Sao Khuê, 21-4-2015
GÃ TUẦN PHIÊN
MỤC TỬ NHÂN LÀNH
Chúa là Mục Tử nhân lành Thương chiên quá đỗi nên đành hy sinh Từ Ngôi Con Chúa uy linh Xuống mang thân phận cùng đinh kiếp người
Miệt mài gieo bước muôn nơi Loan tin vui mới, ban Lời bình an Bàn tay chạm tới cơ hàn Nỗi lòng thấu tận lầm than đời thường
Hôn lên thương tích đoạn trường Đớn đau xoa dịu, u buồn ủi an Xót xa sâu thẳm tâm can Gánh trên vai những muôn ngàn tội nhơ
Can-vê đỉnh núi trơ vơ Ai hay là chính bàn thờ tế sinh Chiên Con hiến mạng sống mình Cho đoàn chiên được an bình thảnh thơi
Ô kìa đồng cỏ xanh tươi Bên dòng suối mát rạng ngời thánh ân Từ trái tim, yêu vô ngần Đoàn chiên no thỏa lương thần huyền siêu
Chúa là mục tử tình yêu Con là chiên nhỏ mỹ miều muôn thu…
Ý kiến bạn đọc