Thứ Hai Tuần 5 TN

Đăng lúc: Thứ hai - 09/02/2015 02:26 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
THỨ HAI TUẦN 5 TN

BÀI ĐỌC I (St 1, 1-19)
Từ nguyên thuỷ Thiên Chúa đã tạo thành trời đất. Đất còn hoang vu trống rỗng, tối tăm bao trùm vực thẳm, và Thần trí Thiên Chúa bay sà trên mặt nước.
Thiên Chúa phán: “Hãy có ánh sáng”. Và có ánh sáng. Thiên Chúa thấy ánh sáng tốt đẹp, Người phân rẽ ánh sáng khỏi tối tăm. Thiên Chúa gọi ánh sáng là ngày, tối tăm là đêm. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất.
Thiên Chúa phán: “Hãy có một vòm trời ở giữa nước, phân rẽ nước với nước”, và Thiên Chúa làm nên vòm trời, và phân rẽ nước phía trên vòm trời với nước dưới vòm trời. Và xảy ra như vậy. Thiên Chúa gọi vòm đó là trời. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ hai.
Thiên Chúa phán: “Nước dưới trời hãy tụ tại một nơi, để lộ ra chỗ khô cạn. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa gọi chỗ khô cạn là đất, và Người gọi khối nước là biển. Thiên Chúa thấy tốt đẹp. Và Thiên Chúa phán: “Đất hãy trổ sinh thảo mộc xanh tươi mang hạt giống, và cây ăn trái phát sinh trái theo giống nó, và trong trái có hạt giống, trên mặt đất. Và đã xảy ra như vậy. Tức thì đất sản xuất thảo mộc xanh tươi mang hạt theo giống nó, và cây phát sinh trái trong có hạt tuỳ theo loại nó. Và Thiên Chúa thấy nó tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ ba.

Thiên Chúa còn phán: “Hãy có những vật sáng trên vòm trời và hãy phân chia ngày và đêm, và trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng, để soi sáng trên vòm trời và giãi sáng mặt đất”. Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã làm nên hai vầng sáng lớn: Vầng sáng lớn hơn làm chủ ban ngày, và vầng sáng nhỏ hơn làm chủ ban đêm; và Ngài cũng làm nên các tinh tú. Thiên Chúa đặt chúng trên vòm trời để soi sáng trên mặt đất, và làm chủ ngày đêm, và phân chia ánh sáng với tối tăm. Thiên Chúa thấy tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ tư.

TIN MỪNG (Mc 6, 53-56)
Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ qua biển rồi, các ngài tới miền Giênêsarét và ghé bến. Các ngài lên khỏi thuyền, tức thì người ta nhận ra Người, họ liền rảo chạy khắp miền, và nghe tin Người ở đâu thì khiêng những người đau yếu nằm trên chõng đến đó. Bất cứ Người vào làng trại hay đô thị nào, người ta cũng đặt các bệnh nhân ở các nơi công cộng và xin Người cho họ ít là được chạm tới gấu áo Người, và tất cả những ai chạm tới Người, đều được khỏi bệnh.


Suy niệm 1
Phụng vụ lời Chúa hôm nay cho tôi thấy được quyền năng của Thiên Chúa.
Trong bài đọc I, tác giả sách Sáng Thế tường thuật lại việc Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ vạn vật bằng chính quyền năng của Ngài. Quyền năng đó không được thể hiện bằng sấm sét rền trời hay những màn ẩn hiện khiến người ta phải khiếp sợ… Nhưng quyền năng đó được thể hiện qua lời của Ngài. Thiên Chúa phán làm sao, liền có như vậy.
Trong bài Tin Mừng, quyền năng của Thiên Chúa được thể hiện con người của Đức Giêsu Kitô. Từ ý định, lời nói, việc làm của Ngài đều có thể chữa lành cho người khác. Thậm chí chỉ cần đụng chạm đến Ngài cũng có thể được khỏi.
Quyền năng Thiên Chúa vẫn đang bao phủ cuộc đời tôi, trong thiên nhiên vạn vật, trong tất cả mọi con người, nhưng nhất là trong Bí tích Thánh Thể. Để nếu tôi nhận ra Chúa đang hành động trong vũ trụ, thấy Chúa trong con người thì tôi sẽ được Ngài chữa lành. Đặc biệt hơn, nếu tôi đụng chạm đến Chúa qua Bí tích Thánh Thể thì chắc chắn tôi sẽ được biến đổi.
Lạy Chúa, chuyện Chúa chữa lành người khác không phải chỉ có trong Tin Mừng, mà vẫn đang diễn ra. Vì bất cứ nơi nào có Chúa thì ở đó có sự chữa lành. Nhưng điều quan trọng là cho con nhận ra và chạy đến với Chúa. Xin cho con ý thức sự hiện diện của Chúa và biết quý trọng sự hiện diện đó, năng chạy đến van xin, kêu khấn để con được chữa lành.

Suy niệm 2: XIN ÍT, CHO NHIỀU! MIỄN LÀ ĐÚNG Ý CHÚA

“Họ xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người, và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.” (Mc 6,56)
Suy niệm: Hành vi chạm vào tua áo của Chúa và kết quả được chữa lành bệnh thật chẳng tương xứng chút nào. Một đàng rất dễ, ai cũng làm được, nhất là khi ốm đau bệnh tật, “hữu sự vái tứ phương;” một đàng rất khó, không phải ai cũng làm được, là làm phép lạ, chỉ có Thiên Chúa và những ai được Ngài ban ơn mới có khả năng thực hiện thành công. Điều này chứng tỏ Chúa Giê-su là Thiên Chúa đang ở cùng nhân loại, là Đấng được Chúa Cha phái đến trần gian, để ai xin thì được, ai tìm thì gặp, và ai gõ sẽ mở cửa cho. Lắm khi ta xin ít Chúa lại cho nhiều, và ngược lại ta xin thật nhiều mà nhận được chẳng bao nhiêu, vì điều ta xin chẳng hợp với ý Ngài và không thực sự ích lợi cho phần rỗi của ta.
Mời Bạn: Bạn nhớ lại có lần Chúa bảo khi cầu nguyện anh em đừng nhiều lời như dân ngoại, đừng nghĩ nói nhiều sẽ được cho nhiều… Hãy xin điều cần thiết nhất cho cuộc sống là ơn cứu độ của Nước Trời, còn mọi sự khác Người sẽ ban cho.
Chia sẻ: Bạn cầu nguyện thế nào để lời cầu xin được Chúa nhậm lời?
Sống Lời Chúa: Hãy tâm niệm lời này: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Mt 6,33).
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con tin Chúa là Thiên Chúa, nhưng đã làm người để ban ơn cứu độ cho con người. Xin cho con luôn biết tìm đến Chúa mỗi ngày để được gần gũi, thân thiết với Chúa hơn và được Chúa nâng đỡ.

Suy niệm 3
“Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu,
thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó.”
(Mc 6,55)
Tin Mừng hôm nay chỉ có bốn câu rất ngắn gọn, vậy mà thánh Marcô đã mô tả cho chúng ta thấy được sức thu hút mãnh liệt của Chúa Giêsu đối với dân chúng:
- Họ rảo qua khắp vùng ấy, và nghe tin Ngài ở đâu thì bắt đầu cáng bệnh nhân tới đó (Mc 6,55).
- Ngài đi tới đâu người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Ngài cho họ ít là được chạm đến tua áo của Ngài. Và bất cứ ai chạm đến là được khỏi (Mc 6,56).
1/ Có thể tìm được hai lý do để giải thích sự thu hút này:
* Dân chúng có những nhu cầu và Chúa Giêsu có khả năng đáp ứng lại những nhu cầu đó.
Trong Tin Mừng, chúng ta thấy có rất nhiều trường hợp như thế:
Viên trưởng Hội đường với đứa con gái sắp chết đang nằm trên giường. Họ cần đến Chúa.
Người đàn bà bị mắc bệnh bại huyết 12 năm, chạy thầy chạy thuốc đến tán gia bại sản mà vẫn không khỏi.
Viên bách quan đội trưởng với tên đầy tớ bị đau không thể nào chữa khỏi.
Tất cả đều cảm thấy cần đến Chúa cho nên họ đã đích thân đến với Chúa và Chúa đã không phụ lòng mong ước của họ.
Một ngày kia, có một nhà lãnh đạo Trung Hoa theo Kitô-giáo đến thăm Hoa Kỳ. Sau khi nghe ông nói chuyện tại một buổi hội họp, một sinh viên hỏi: “Tại sao nước ông đã có Khổng Tử mà còn muốn có Kitô-giáo nữa? “
Ông đáp: “Có ba lý do: Thứ nhất: Khổng Tử là một vị tôn sư, còn Chúa Kitô là Đấng Cứu Thế. Chúng tôi cần Đấng Cứu Thế hơn là cần vị tôn sư. Thứ hai: Khổng Tử đã chết, Đức Kitô vẫn đang sống, chúng tôi cần một Đấng Cứu Thế đang sống chứ không cần một người đã chết. Thứ ba: Khổng Tử cũng có ngày chịu phán xét, chúng tôi cần biết Đức Kitô là Đấng Cứu Thế trước khi là vị thẩm phán”.
2/ “Nghe tin Người ở đâu, họ bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó và bất cứ ai chạm đến Người thì đều được khỏi” (Mc 6,55-56)
Một cảnh tượng tuyệt đẹp và đầy xúc động, đẹp ở sự chủ động của đám đông, xúc động vì lòng tin vững vàng của họ. Họ đã không đòi hỏi gì hơn là được chạm đến tua áo Người, và mong được chữa khỏi.
Nếu đọc kỹ Tin Mừng chúng ta thấy chẳng một người nào tin tưởng tìm đến với Chúa mà lại phải về tay không. Rất nhiều người đã được những ơn ngoài sự mong ước của họ. Xin kể ra một vài thí dụ điển hình.
Giakêu người thu thuế, một con người chỉ mong được nhìn thấy Chúa thôi, thế mà Chúa đã đích thân đến tận nhà và Chúa bảo: “Hôm nay nhà này được ơn cứu độ.”(Lc 19,9). Thật là ngoài sự mong ước và tưởng tượng của ông.
-  Bathôlômêo một người Pharisêu chính hiệu, đã lén lút tìm đến với Chúa ban đêm và chỉ sau một lần gặp gỡ, ông đã thay đổi hẳn. Trong cuộc xử án Chúa, đang lúc mọi người hăng say yêu cầu kết án thì một mình ông đứng ra bênh vực cho Chúa.
- Đẹp nhất là người trộm lành. Chỉ một lời van xin vậy mà anh đã chiếm được cả Nước Thiên Đàng.
Họa sĩ Holman Hunt đã vẽ một bức tranh rất lạ đời. Ông vẽ Chúa Giêsu đang đứng gõ cửa một ngôi nhà. Điểm khác thường ở đây là cánh cửa đó không có tay cầm và cũng không có ổ khóa, và vì thế cánh cửa đó chỉ có thể mở từ bên trong. Ngụ ý ông muốn nói rằng, cho dù người bên ngoài có muốn vào thì cũng chẳng làm sao mà vào được nếu người ở bên trong không mở cửa cho.
Đám đông dân chúng trong bài Tin Mừng hôm nay thì không như thế.  Họ đã mở toang cánh cửa lòng họ cho Đấng chữa lành, và vì thế họ đã được khỏi bệnh.
June là một em bé 5 tuổi xinh đẹp và lanh lợi. Cha của em là một mục sư. Mẹ em mỗi khi đi đâu, thường cho em theo. Ngày nọ, khi hai mẹ con vào bưu điện, một ông lão thấy em liền hỏi:
- Này bé, ai cho bé mái tóc đẹp thế?
- Chúa cho cháu đó!
Nói xong bé nhìn thẳng vào ông hỏi:
- Thế ông có được Chúa cho gì không? Có được Chúa cứu không?
Ông già kinh ngạc và xúc động trước câu hỏi đơn sơ đó. Ông thẫn thờ đáp:
- Không, bé ạ!
- Thế thì ông phải đến với Chúa ngay đi. Rồi Chúa sẽ cho ông thành một người thật đẹp đẽ!
Nói xong, bé vội chạy theo mẹ. Ít tuần sau, người ta thấy ông tìm đến nhà thờ và xin theo đạo. Ông cho biết lời của em bé luôn ám ảnh trong đầu và ông quyết định theo Chúa.
Lạy Chúa,
Xin ở lại với con,
vì con cần có Chúa hiện diện
để con khỏi quên Chúa.
 Xin ở lại với con, lạy Chúa,
vì con yếu đuối,
con cần Chúa đỡ nâng để con khỏi ngã quỵ.
 Xin ở lại với con, lạy Chúa,
vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn,
cuộc đời qua đi, vĩnh cửu đang gần đến.
 Xin ở lại với con
vì con chỉ tìm Chúa, yêu Chúa
để được yêu Chúa nhiều hơn. Amen.
***
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Chúa là tình yêu. Chúa luôn thi thố tình yêu của mình cho nhân loại chúng con. Sự hiện diện của Chúa luôn mang lại hoan lạc tâm hồn cho những người nghèo đói, tật nguyền. Chúa luôn nâng đỡ và chữa lành cho những ai thành tâm đến với Chúa. Xin Thánh Thể Chúa nâng đỡ và gìn giữ chúng con trong tình yêu của Chúa.
Lạy Chúa, những người bệnh tật năm xưa chỉ ao ước được chạm vào thân thể Chúa để được chữa lành. Giờ đây, chúng con cũng ao ước được rước Chúa vào tâm hồn chúng con. Chúng con xác tín vào quyền năng của Chúa có thể bảo vệ và chữa lành bệnh tật hồn xác của chúng con. Chúng con xin trao vào tay Chúa con người mỏng dòn đầy yếu đuối của chúng con. Xin chữa lành những tật nguyền trong linh hồn chúng con là những thói hư tật xấu, những đam mê lầm lạc, những thói lười biếng và tham lam đã làm mất đi vẻ đẹp của tâm hồn chúng con. Xin nâng đỡ ơn phần xác để chúng con luôn có một tinh thần vui tươi trong một thân xác khỏe mạnh.
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, xin cho chúng con biết đến với Chúa Giê-su Thánh Thể mỗi ngày, để chúng con được ơn Chúa biến đổi nên hoàn thiện hơn. Amen.

Suy Niệm 4: Chấp nhận bị quấy rầy
Tin Mừng hôm nay là một bản khái quát những hoạt động của Chúa Giêsu làm cho con người, những hoạt động này vừa nhiều vừa đa dạng, đến mức làm cho người ta có cảm tưởng Chúa Giêsu là một lương y đa khoa.
Nhìn vào cách thức hành động của Chúa Giêsu, con người thời nay có thể cho rằng Ngài làm việc thiếu khoa học. Dường như Chúa Giêsu không lên kế hoạch làm việc cho từng ngày, ngày nào của Ngài cũng chỉ theo một chương trình duy nhất, là rao giảng Tin Mừng và làm cho Nước Trời hiện diện cụ thể trong đời sống con người. Ðối tượng phục vụ của Ngài là người nghèo đủ loại, và nhu cầu của người nghèo lại cấp bách đến độ không thể dời lui dời tới hoặc giới hạn vào một số giờ nhất định. Sống với người nghèo và cho người nghèo là chấp nhận bị quấy rầy: quấy rầy vì những vấn đề của họ thật cấp thiết nhưng lại không dễ giải quyết, quấy rầy vì họ luôn ở cạnh chúng ta mà chúng ta không được phép quên đi.
Giáo Hội hôm nay muốn chọn người nghèo làm đối tượng ưu tiên để phục vụ như Chúa Giêsu ngày xưa đã làm, thì Giáo Hội cũng không thể quên sự quấy rầy của người nghèo và các vấn đề liên quan đến người nghèo. Nếu Giáo Hội có phải phân nhiệm cho ủy ban này, ủy ban khi lo từng vấn đề, nếu Giáo Hội có phải lên thời khóa biểu hằng ngày, thì tất cả chỉ vì muốn phục vụ người nghèo cho có kết quả hơn, chứ không phải để giảm bớt hoặc thoái thác công việc.
Chúa đã không phục vụ con người theo kiểu trưởng giả, gián tiếp, nhưng đã dấn thân phục vụ tất cả mọi người bất cứ giờ phút nào. Xin cho Giáo Hội và mỗi người chúng ta đừng phục vụ người nghèo trên môi miệng, trên giấy tờ hoặc trong tư duy, nhưng là phục vụ trong hành động cụ thể và mau mắn.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
 
Suy Niệm 5: Phép lạ xảy ra hằng ngày

Thầy trò vừa ra khỏi thuyền, thì lập tức người ta nhận ra Đức Giêsu. Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu, thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó. (Mc. 6, 54-55)
Sách Sáng thế ký kể rằng lần đầu tiên ánh sáng chiếu dọi vào trái đất còn trống trải và mông lung. Ánh sáng là tốt đẹp, là phản ánh của Thiên Chúa. Ánh sáng cho sự sống, tô mầu cho vạn vật và con người, đem nguồn vui đến các tâm hồn.
Giờ đây Chúa Giêsu đang ở miền Ghê-nê-xa-rét, vùng dân ngoại mà người Do thái vẫn coi là chốn tối tăm, ở giũa những con người ốm đau tật nguyền. Người là ánh sáng trần gian và ánh sáng là sự sống.
Bệnh tật cho người ta kinh nghiệm về sự yếu đuối, sự bất lực của con người đối với người đau ốm. Những phù phép và mê tín dị đoan không làm cho người ta khỏi bệnh.Tình yêu thương mới có thể chữa lành khi người ta có khả năng tin tưởng vào tình yêu ấy. Chính vì thế mà Chúa Giêsu chỉ dùng lời nói và sự hiện diện thể lý của Người mà chữa bệnh cho người ta. Người cầm tay hay chạm đến kẻ chết, kẻ chết sống lại. Chỉ cần biết rằng Người đang ở đó. Ngay cả hôm nay, Đức Kitô phục sinh vẫn đang ở giữa chúng ta, Người vẫn là ánh sáng duy nhất, là sự sống vĩnh hằng.
Người quan tâm đến chúng ta, Người yêu thương chúng ta… Ta hãy đến với Người cùng với những tầm thường, yếu đuối thể xác và tâm hồn của ta, giống như một đứa trẻ nương tựa vào cha mình, quẳng đi mọi lo âu để chỉ biết rằng cha đang ở đó.
Nếu ta tiếc rẻ không được sống vào thời đó để có thể chạm đến tua áo choàng của Người hầu được khỏi bệnh, là bởi ta thiếu lòng tin. Trong mỗi Thánh lễ, chúng ta đọc lời, “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh.” Hoặc là chúng ta không biết mình mắc bệnh gì cần được chữa khỏi. Hoặc là chúng ta không tin vào sự hiện diện và quyền năng của Chúa Giêsu.
Dẫu sao, hôm nay cũng như trong những ngày còn rao giảng Phúc âm, Chúa Giêsu đều nói với chúng ta rằng Cha chúng ta vẫn chăm sóc ta trong mọi giây phút cuộc đời, rằng phép lạ vẫn xảy ra thường ngày để chữa lành những tật bệnh của ta nếu ta biết chú ý đến tình yêu của Người. Đó là tình yêu khiến ta được an bình thanh thản, mang lại cho ta ơn lành mạnh tâm hồn, hơn là sức khỏe phần xác.
 
Suy Niệm 6: 
1. Bệnh tật
Để cầu nguyện với bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay, chúng ta nên hình dung ra khung cảnh người ta cáng bệnh nhân đến với Đức Giê-su :
Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ. (c. 56)
Hình ảnh ngoài đường ngoài chợ, đầy các bệnh nhân, diễn tả thân phận loài người chúng ta thuộc mọi thời, bởi vì không ai trong chúng ta có thế tránh được bệnh tật. Ngày nay, chúng ta không còn thấy các bệnh nhân ngoài đường ngoài chợ như thế, nhưng không vì thế mà không còn các bệnh nhân. Ngược lại, các bệnh nhân có thể có nhiều hơn xưa, chẳng hạn ở các trung tâm hành hương và trong các bệnh viện, vì có những căn bệnh mới, thậm chí bệnh nan. Và trong số những người bệnh, chắc chắn cũng có những người thân yêu của chúng ta, những người bạn, và những người chúng ta quen biết. 
2. « Chạm đến tua áo choàng của Người »
Ai trong chúng ta cũng biết và có kinh nghiệm nữa, người bệnh không chỉ cần được chữa lành, tìm lại được sức khỏe, nhưng còn cần sự hiện diện, tình liên đới, lời cầu nguyện và sự cảm thông. Và trong nhiều trường hợp, người bệnh chỉ cần như thế thôi. Vì thế, khi nhìn ngắm cách người bệnh được Đức Giê-su chữa lành, chúng ta được mời gọi cảm nếm tình thương nhưng không Đức Giê-su dành cho người bệnh. Thật vậy, khi người ta xin Người cho những người bệnh ít là được chạm đến tua áo choàng của Người, và
Bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.
Ngài cảm thương người bệnh một cách nhưng không, vô điều kiện, Ngài cảm thương thân phận loài người chúng ta biết bao. Và chắc chắn, Ngài vẫn còn cảm thương hôm nay và mỗi ngày, bởi vì không phải chúng ta cố đụng vào Người, nhưng chính Người đích đến đụng vào chúng ta, như lời Thánh Vịnh diễn tả : « Bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con » (Tv 139, 5), và trở nên một với chúng ta trong bí tích Thánh Thể :
Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. (Ga 15, 4) 
3. Chữa lành bằng Thập Giá
Đức Giê-su chữa nhiều người bệnh, nhưng Ngài đã không chữa hết mọi người bệnh vào thời của Ngài, hết mọi người bệnh trong nhân loại, và nhất là không lấy đi nỗi đau khổ do bệnh tật khỏi thân phận con người. Ngược lại, Ngài lại ngang mang vào mình không chỉ bệnh tật nhưng trọn vẹn thân phận con người và đưa lên Thập Giá.
Ngài làm thế, để mời gọi chúng ta tín thác vào tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa, dù thân phận và nỗi đau của mỗi người có như thế nào ; vì chính Ngài cũng đã đón nhận thân phận bi đát nhất và nỗi đau lớn nhất của con người : thân xác Người nát tan trong cuộc Thương Khó và nhất là trên Thập Giá, như một người bệnh và còn đau đớn hơn người bệnh ; và Người không chỉ đau đớn trong thân xác, nhưng cả mang cả vào mình nỗi đau bị bỏ rơi :
Thiên Chúa của con, Thiên Chúa của con,
tại sao Ngài đã bỏ rơi con ? (Tv 22, 2)
Nhưng với mầu nhiệm Phục Sinh, Đức Giê-su mặc khải cho loài người chúng ta rằng, thân phận con người, dù có như thế nào, không phải là ngõ cụt, nhưng là con đường dẫn đến sự sống viên mãn nơi Thiên Chúa. Và sự sống viên mãn này đã được gieo và lớn lên rồi, nhờ mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Ki-tô, ngay trong cuộc sống hôm nay, ngay giữa lòng đau khổ và bệnh tật, khi chúng ta sống không chỉ bởi sức khỏe và tất cả những gì liên quan đến sức khỏe, nghĩa là các phương tiện, nhưng còn bởi và mãi mãi bởi Lời và Mình Thánh của Người.
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
 
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
 
Tin Giáo phận