Chùm thơ 302

Đăng lúc: Chủ nhật - 18/12/2016 02:48 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
CHÙM THƠ 302
CN 4 VỌNG A
18-12-2016
PM. CAO HUY HOÀNG

 
 
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 1, 18-24).
    
     Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse, bạn của bà, là người công chính, không muốn tố cáo bà, định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo.
 
     Nhưng đang khi định tâm như vậy thì thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: "Hỡi Giuse, con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần: bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt tên là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội".
 
     Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng Tiên tri phán xưa rằng: "Này đây một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta".
 
     Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu.
 
Đó là lời Chúa
 
 
 
 
GÃ TUẦN PHIÊN
 
CÁI TÔI CỦA CHÚA, CÁI TÔI CỦA EM
 
 
 
    Chúa Trời cũng có cái tôi
Nhưng không cố giữ, để rơi xuống trần
    Chia cho hết thảy chúng nhân
Người một chút, để dự phần “chúng ta”
 
    Cái tôi cao trọng, chói lòa
Cũng đành tan nát, bẻ ra cho đời
    Chúa xuống đất, làm con người
Để người làm Chúa về trời cao sang
 
    Cái tôi em, chút bạc vàng
Chút hồng nhan, chút rỡ ràng hương hoa
    Chút may mắn, chút ngọc ngà
Đáng chi mà mãi kiêu sa với đời
 
    Cái tôi đẹp dáng, xinh người
Lúng ăn, liếng nói, ngọt lời gian ngoa
    Đài trang, khuê các, lụa là
Đáng gì mà dễ con nhà cùng đinh
 
    Cái tôi, còn có cái tình
Cái tình khiêm nhượng nhận chìm cái tôi
    Cái tôi của Đức Chúa Trời
Nhỏ nhiều, so với tình Người bao la
 
    Xuống trần nối kết “chúng ta”
Mọi người nên một trong nhà Cha chung
    “Cái tôi em” hóa “khiêm cung”
Để lòng cho “Chúa ở cùng chúng ta”
 
Gã Tuần Phiên, 12-12-2016


KHAO KHÁT EM
 

Sợ không còn thời gian để mà yêu
Nên anh quên bao điều em lầm lỗi
Sợ chia phôi khi bóng chiều xuống vội
Anh trọn tình chung một lối em đi
 
Sợ chẳng hiểu lời nắng gió thầm thì
Áp sát ngực tình si nghe nhịp đập
Sợ nói nhiều thành câu va câu vấp
Thôi thì anh bước xuống thấp bên em
 
Sợ em chưa quen cay đắng êm đềm
Anh nhắp trước chén men tình tân khổ
Sợ tái tê nhìn máu hồng loang lổ
Anh giấu mình trên phố núi trơ vơ
 
Sợ tình yêu còn một tín hai ngờ
Anh khao khát em, trước giờ nhắm mắt…
 
Anh vững tin rồi mai anh sẽ gặp
Bởi trời cao, đất thấp đã yêu nhau
Không môn đăng, hộ đối, chẳng nghèo giàu
Chỉ vì khát ngày muôn sau hạnh ngộ
 
Anh đã sẵn dành cho em một chỗ
Trong vương triều vạn thuở của Tình Thương
 
 
Gã Tuần Phiên, 16-12-2016
 
 
 THIÊN CHÚA Ở CÙNG
Này đây trinh nữ sẽ mang thai, hạ sinh một con trai, và người ta sẽ gọi tên Người là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa-ở-cùng-chúng ta. (Mt 1, 21)
 
 
 
 
Này trinh nữ, no đầy hồng phúc lạ
Được Đấng Hóa Công Cao cả ở cùng
Sẽ mang thai Ngôi Hai, Con Thiên Chúa
Đấng Giải Thoát con người khỏi trầm luân

 
Đến kia rồi nguồn ánh sáng trường xuân
Đương chiếu tỏ miền thanh bần, khiêm nhượng
Miền thành tâm, miền khát khao độ lượng
Phúc an bình ban thưởng kẻ lòng ngay
 
Đến kia rồi một em bé ngủ say
Trong nôi rơm mùi chiên lừa phả ấm
Cả không gian hơi đông thì, rét lắm
Khắp gian trần thăm thẳm tối miên man
 
Đến kia rồi Ngôi Hoàng Tử bình an
Chiếu công chính, soi vô vàn tình mến
Mùa hòa bình xua tan ngày chinh chiến
Thời xót thương linh hiển tới muôn trùng
 
Nhân loại ơi, Thiên Chúa đến ở cùng
Rày tăm tối, mịt mùng nên sáng láng
Mở lòng ra mà hân hoan nghinh đón
Rước Chúa vào lòng khiêm nhượng, thành tâm
 
Trên trời cao Thiên Chúa sáng uy danh
Dưới đất thấp, người lành bừng hạnh phúc
 
Gã Tuần Phiên, 13-12-2016
 
M. SAO KHUÊ
 
CHÚA CÙNG CON, VÀO CUỘC DÂU BỂ
 
 
 
Ngôi Lời đã hóa thành Nhục Thể
Trong cung lòng của Mẹ Trinh Thai
Sẽ sinh ra trong phận nhân loài
Cùng cảm nếm đọa đày đau khổ
 
Đức Giê-su, Ngôi Lời Cứu Độ
Là hài nhi, bé nhỏ, đơn sơ
Trong máng chiên, rơm cỏ bơ thờ
Người muôn phương ơ hờ, vô ý
 
Lời tiên báo từ bao thế kỷ
Là lời tình thâm thúy, thiêt tha
Một hài nhi sinh hạ cho ta
Sao vẫn chờ một hàng khanh tướng
 
Đấng Cứu Thế hiền lành khiêm nhượng
Sẽ thương ai khiêm nhượng hiền lành
Ai khó nghèo, trí sạch, lòng thanh
Sẽ đón nhận hồng ân cứu độ
 
Chiêm ngắm Chúa nằm trong máng cỏ
Con nhớ mình giàu có biết bao
Vẫn than van khốn khó cơ cầu
Mà không biết sẻ chia, cảm cảnh
 
Chiêm ngắm Chúa nằm trong giá lạnh
Con dư thừa chăn ấm nệm êm
Mà khư khư giữ trọn cho mình
Chẳng thương người cùng đinh rét buốt
 
Xin cho con lòng yêu chân thực
Bao mảnh đời cơ cực thê lương
Một trái tim nhân hậu, khiêm nhường
Dám mở lòng xót thương nhân thế
 
Ngôi Lời đã hóa thành Nhục Thể
Cùng con vào cuộc dâu bể đáng yêu…
 
M. Sao Khuê, 12-12-2016
 
MẸ SINH ĐẤNG KHIÊM NHƯỜNG
 
 
 
    Mẹ đầy ơn phước, mang thai
Vẫn hoài thanh vẹn, vẫn hoài đồng trinh
    Bởi quyền phép Chúa Thánh Linh
Làm điều kỳ diệu, tỏ tình xót thương
 
    Con trai của Mẹ lạ thường
Là Con Thiên Chúa khiêm nhường thẳm sâu
    Xuống trần chia khổ, chia đau
Giữa đời tang tóc bể dâu đọa đày
 
    Đúng như tên gọi đẹp thay
Em-ma-nu-el tròn đầy thủy chung
    Để Thiên Chúa, xuống ở cùng
Cho ân sủng Chúa bao trùm nhân gian
 
    Lòng thương của Mẹ vô vàn
Sinh Con, Hoàng Tử Bình An cho đời
    Thắp lên muôn vạn nụ cười
Thay cho sầu thảm lệ rơi bao ngày
 
    Xin sinh xuống, lòng con đây
Để ân sủng Chúa tràn đầy trong con
    Có “Thiên Chúa ở cùng con”
Đắng cay bỗng hóa ngọt ngon lạ thường
 
    Kính xin Mẹ Thánh Khiêm Nhường
Sinh Đấng Khiêm Nhường xuống ở cùng con
    A men
 
M. Sao Khuê, 15-12-2016
 
 
CHÚA SINH XUỐNG NƠI ĐÂU
 
 
 
Giáng sinh này, Chúa sinh xuống nơi đâu
Có phải Bê-lem như thủa ban đầu
Hay một chỗ nhiều khổ đau hơn chút
Biết chắc cuộc đời đang biến tan mau
 
Giáng sinh này, Chúa sinh xuống nơi đâu
Trong góc Giu-đêa, nhỏ nhất địa cầu
Hay khu ổ chuột chìm sâu trong tối
Bấy nỗi xót xa một kiếp lặng sầu
 
Giáng sinh này, Chúa sinh xuống nơi đâu
Trong máng chiên mùi chiên, cỏ chen nhau 
Hay trong góc đời kia hôi hám lắm
Dáng ngọc xưa, nhăn nhúm đến nát nhàu
 
Giáng sinh này, Chúa sinh xuống nơi đâu
Giữa đám chăn chiên nghèo khổ cơ cầu
Hay dưới phố nhạc đèn hoa rực rỡ
Một chút vui đời, tan vỡ muôn sau
 
Giáng sinh này, Chúa sinh xuống nơi đâu
Chòi lá cô đơn dưới trũng u sầu
Hay đã chọn gầm cầu kia bạt mạng
Giấc qua đêm chờ sáng lại tìm nhau
 
Giáng sinh này, Chúa sinh xuống nơi đâu
Xin xuống nhà người quằn quại nỗi đau
Bệnh ung thư, đèn tử sinh leo lắt
Cạn nước rồi, cứ còn tát đêm thâu
….
 
M. Sao Khuê, 13-12-2016
 
 
CHÚA GIÁNG SINH
Ở BỆNH VIỆN UNG BƯỚU
 

Chúa giáng sinh ở Bệnh Viện Ung Bướu
Ba người một giường chật chội, chen nhau
Người giai đoạn cuối, kẻ giai đoạn đầu
Ai cũng đau nỗi đớn đau vô vọng
 
Cả hành lang cũng không còn chỗ trống
Bệnh nhân đầy, tràn ngập xuống lối đi
Ung thư ơi, người có tội tình gì
Sao em nỡ đày đọa người tan tác
 
Chúa giáng sinh vào ngay nơi bèo bạc
Kiếp nhân sinh như cỏ rác nhẹ tênh
Chúa nằm kia trong góc tối bỏ quên
Bên cạnh ả giang hồ lên cơn sốt
 
Tay nhẹ đắp tấm chăn đời nhơ nhớp
Xuống thân người còn gầy guộc xanh xao
Lòng đớn đau như mang chính nỗi đau
Đôi mắt thánh rực lên màu hy vọng
 
Chúa giáng sinh cho người ơn sự sống
Bình an nay, và vĩnh cửu thiên thu
Mừng vui lên vác thập giá ung thư
Chúa đã hiểu nỗi đau người kinh khiếp
 
Chúa sẽ đưa bàn tay yêu tha thiết
Nắm tay người dìu về bến trường sinh
 
M. Sao Khuê, 14-12-2016
 
HỒ GIANG A
MỘT CHUYỆN TÌNH
 
 
 
“Thiên Chúa ở cùng chúng ta”
Là Thiên Chúa bao la lòng thương xót
Rất đỗi khoan dung, vô vàn dịu ngọt
Bất kể thấp cao, bất chấp sang hèn
 
Xé chín tầng trời, bước xuống trần gian
Mặc xác thân người nghèo xơ, nghèo xác
Chung sống với người phụ phàng bội bạc
Chia với người kiếp khổ nhục, cùng đinh
 
Thiên Chúa cao sang bỏ cả thiên đình
Chỉ vì yêu loài tội tình đáng chết
Có lẽ nào Chúa không hay, không biết
Cõi trần này nơi hủy diệt ngàn thu
 
Kìa tấm hình hài Con Trẻ Giê-su
Là dung mạo của lòng Cha Thương Xót
Khi đã yêu thì đành yêu cho trót
Bỏ ngai trời, buông dáng ngọc quyền uy
 
Làm con người để cứu nạn, cứu nguy
Loài vô nghĩa, vô nghì, thoát án tử
Bằng lễ tế chuộc đời trên thập tự
Cho con người ơn sống lại hiển vinh
 
“Thiên Chúa ở cùng chúng ta”,
một chuyện tình
vô lý nhất,
nhưng là cao quý nhất…
 
ả giang hồ, 12-12-2016


CHÚA Ở CÙNG…
 
 
Lời chào chúc ôi quý trọng dường bao!
Có phút nào em dâng trào cảm mến
Mở cõi lòng hân hoan đón Chúa đến
Bởi khát khao Người hiện hiện trong đời
 
Như Maria, xin hiện thực ý Trời
Như Giu-se tuân giữ Lời Thiên Chúa
Như Giê-su Con Vua Trời cao cả
Xuống làm người theo ý của Chúa Cha
 
Em-ma-nu-el Thiên Chúa ở cùng chúng ta
Ôi hồng phúc cho cả và nhân loại
Người muốn đến trần gian và ở lại
Để trần gian được sống mãi trong Người
 
Lời chào chúc là quà tặng tuyệt vời
Cho ai muốn ở cùng Người yêu mến
Con trống kèn, thổi loa, mong Người đến
Khi đến rồi, Người chẳng thấy con đâu!
 
Con còn ở xa kia, trong ánh điện muôn màu
Sáng và tối cứ chập chờn hỗn độn
Vòng kẽm gai đam mê đời vây khốn
Chúa đến rồi, con vẫn trốn biệt tăm
 
Huề đó nhé, con chờ Chúa bao năm
Giờ thì Chúa lại âm thầm ngóng đợi?
Đến bao giờ con biết mình có lỗi
Lỗi tại con lòng rất dối rất gian
 
Xin cho con ơn hạnh ngộ bình an
Chúa ở cùng con, con ở cùng Chúa
 
ả giang hồ
 
 
TRONG ĐỐNG VE CHAI
 
 
Con lượm tượng thánh Giu-se, sứt mũi
Tượng Đức Mẹ, lùn một đũi, què chân
Tượng Chúa Giê-su tay cụt một phần
Con lượm về nhà mình, làm hang đá
 
Khoét một khoảnh vuông, tròn hơi là lạ
Trong đống ve chai làm nơi Chúa hạ sinh
Chúa hồn nhiên, đèn hột vịt lung linh
Sáng một chút mà ân tình chan chứa
 
Chúa không chê nhà nghèo không sắm Chúa
Chúa chẳng màng nơi nhớp nhúa tanh hôi
Bởi Chúa yêu nên Chúa vẫn mỉm cười
Rất mãn nguyện xuống đến nơi cùng khổ
 
Ở cùng nhà con, tường xiêu mái đổ
Cho con yêu ai khốn khó gian nan
Chúa đến với con trong cảnh cơ hàn
Cho con đem Chúa, sang nhà ai bất hạnh
 
Một chút thăm, lòng ai thôi giá lạnh
Một chút đến ráo hoảnh lệ sầu thương
Một sẻ chia, vơi nỗi đau đoạn trường
Một cúi xuống, kéo thiên đường cúi xuống
 
Tạ ơn Chúa quá đỗi là khiêm nhượng
Tận cùng yêu đời vất vưởng lang thang
Chúa Giáng Sinh xa ở phía cuối làng
Trong đống ve chai, nhà con hèn mọn
 
Mừng Chúa Giáng Sinh, không đủ tiền mua tượng
Mà Chúa ban vui hưởng trọn tình yêu
Nhận tình yêu, con sẻ chia tình yêu
Xóm đồng nát chẳng nghèo ân tình Chúa…
 
ả giang hồ


HƯƠNG NAM

TÌNH ĐÃ ĐẾN
 
 
Tình đã đến đây, y lời hứa hẹn
Thưở gian trần vừa nghén trái điêu linh
Một cõi lòng trong trắng tựa tuyết xinh
Khắp gian trần nữ trinh nào sánh ví
 
Tình đã đến cho trời cao vừa ý
Đất thấp reo hò hoan hỉ hồi sinh
Gốc Gies-sê nẩy chồi Đức công minh
Bụ bẫm lắm trái ân tình mầu nhiệm
 
Tình đã đến trao món quà linh hiển
Là Giê-su Con Thiên Chúa tối cao
Xuống làm người cõi phàm tục lao đao
Cho nhân thế dạt dào nguồn phước hạnh
 
Tình đã đến đêm trần gian bỗng thánh
Nguồn sáng tự trời chiếu ánh vinh quang
Soi thấu tỏ đường Chân Lý rỡ ràng
Đường chính trực về Thiên Đàng dấu ái
 
Tình đã đến như mùa xuân trở lại
Rộn lòng người nhịp thư thái an ninh
Đức Yêu Thương tràn ngập phúc an bình
Một thế giới thắm xinh ơn phước lạ
 
Tình đã đến, cho con tình đẹp quá
Bồng con lên khỏi kiếp bụi trầm luân
Tạ ơn tình đã đến, tạ ơn xuân
Cho ấm lại một mùa đông buốt giá…
 
Hương Nam


TẠI SAO ?
 
 
 
Xin đừng hỏi nữa: “tại sao Chúa yêu”
Bởi tình Chúa yêu luôn là mầu nhiệm
Một định nghĩa đến muôn đời bất biến
Yêu là bước xuống với người mình yêu
 
Dẫu cho người yêu có khốn khổ tiêu điều
Có cùng tận dưới kiếp nghèo xơ xác
Có tội lỗi, giang hồ, hay tàn mạt
Vẫn trải lòng ra hương ngát bao dung
 
Chỉ vì yêu Chúa mới xuống “ở cùng”
Cùng thân phận bụi lao lung chóng vánh
Cùng sẻ chia đời mình nên tấm bánh
Nuôi đời ai nên phước hạnh trường sinh
 
Chỉ vì yêu nên tự hiến đời mình
Cho người yêu lung linh niềm vĩnh phúc
Chỉ vì yêu nên sẵn lòng chịu nhục
Cho người yêu lên ngôi Chúa vinh quang
 
Chỉ vì yêu nên chấp nhận nghèo nàn
Cho người yêu nên giàu sang phú quý
Chỉ vì yêu hy sinh từng suy nghĩ
Vâng ý Cha, cứu rỗi người mình yêu
 
Chỉ vì yêu nên ban tặng tình yêu
Cho thiên hạ thở đều nguồn sống mới
Tự trời cao, tự lòng tình diệu vợi
Tự nghìn xưa vẫn ngóng đợi giờ yêu
 
Ô kìa! Giờ đã đến! Giờ huyền siêu
Tìm người mình yêu, bao chiều bất hạnh
Con cúi lạy một Tình Yêu Rất Thánh
Ngất ngây lòng trong cõi lặng ngất ngây…
 
Hương Nam



BA CHUÔNG
 
CHÚA Ở CÙNG CHÚNG TA
 
 
“Chúa ở cùng chúng ta”
Nghe quen quá!
Có còn là khát vọng, nỗi chờ mong
Để ngộ ra điều nhiệm lạ trong lòng
Hay một thoáng tình đông mùa lễ hội
 
“Chúa ở cùng chúng ta”
Niềm vui mới!
Giữ trong lòng ca ngợi với tôn vinh
Hay giấc mơ ngắn hạn chút vội tình
Rồi biền biệt mấy mùa sau vắng Chúa
 
“Chúa ở cùng chúng ta”
Tình chan chứa!
Có mãi là điểm tựa của niềm tin
Điểm khởi đi, điểm đến của hành trình
Hay loáng thoáng, chốc quên rồi chốc nhớ
 
“Chúa ở cùng chúng ta”
Ơn Cứu Độ
Đất với trời hội ngộ cuộc thần duyên
Trời chẳng kiêu sa, đất rất dịu hiền
Đức Khiêm Nhượng hai miền nên vĩnh cửu?
 
“Chúa ở cùng chúng ta”
Đấng Hiện Hữu
Xóa hạn kỳ ngắn ngủi kiếp nhân sinh
Cho an vui muôn thưở cõi thiên đình
Chúa ban niềm vui an bình, hạnh phúc
 
Chúa là niềm vui, tình yêu, ơn cứu độ
Xin Ngài luôn hiện hữu ở trong con
Cho con được giữ nghĩa cùng Chúa luôn
Cả cuộc sống, vui buồn, con với Chúa
 
Ba Chuông
 
 
 
VUI LÊN ! LÃO TUẦN PHIÊN
 
 
 
Vui lên! Lão tuần phiên
Thôi đêm dài trông ngóng
Lời thưa cuối mùa vọng
Nụ cười niềm trung trinh
 
Vui lên ! Lão tuần phiên
Kìa Vầng Đông ló dạng
Ánh hào quang chiếu rạng
Ngôi Thánh Tử giáng trần
 
Vui lên! Lão tuần phiên
Kìa bên thềm giọt nắng
Từ trời cao ban tặng
Soi sáng một niềm tin
 
Vui lên! Lão tuần phiên
Ngày đã lên rạng rỡ
Cửa trời cao đã mở
Lời EM MA NU EL
 
Vui lên! Lão tuần phiên
Phiên gác đêm đã trọn
Nỗi buồn nào bỏ trốn
Khi Vầng Đông mới lên
 
Vui lên! Lão tuần phiên!
 
Ba Chuông

PDF
 
 
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
Tin Giáo phận