Đăng lúc: Chủ nhật - 11/12/2016 20:42
- Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
CHÙM THƠ 301 CN 3 VỌNG A 11-12-2016 PM. CAO HUY HOÀNG
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 11, 2-11)
Khi ấy, Gioan ở trong ngục nghe nói về các việc làm của Chúa Kitô. Ông sai môn đệ đến thưa Ngài rằng: "Thầy có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?" Chúa Giêsu bảo họ: "Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe và thấy: người mù được thấy, người què đi được, người phong hủi được khỏi, người điếc được nghe, người chết sống lại, và tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo khó; và phúc cho ai không vấp ngã vì Ta".
Khi những người được sai đến đã đi rồi, Chúa Giêsu liền nói với đám đông về Gioan rằng: "Các ngươi đi xem gì ở hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió ư? Vậy các ngươi đi xem gì? Một người ăn mặc lả lướt ư? Nhưng những người ăn mặc lả lướt thì ở nơi cung điện nhà vua. Vậy các ngươi đi xem gì? Một tiên tri ư? Phải, Ta bảo các ngươi, và còn hơn một tiên tri nữa. Vì có lời chép về ông rằng: 'Này Ta sai sứ thần Ta đi trước mặt con, để dọn đường sẵn cho con'. Ta bảo thật các ngươi, trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả; nhưng người nhỏ nhất trong nước trời còn cao trọng hơn ông".
Đó là lời Chúa.
GÃ TUẦN PHIÊN
KÌA CHÚA ĐẾN (x. Is 35, 1-6a)
Hoang địa khô cằn mừng vui hớn hở Cõi tịch liêu, huệ mới, nở xinh tươi Li ban, Car-mel, Sa-ron dâng lời Thảy thìn thấy vinh quang trời cao cả
Mạnh mẽ lên những bàn tay rời rã Vững vàng lên đầu gối đã mỏi mòn Can đảm lên, đừng sợ hải, nhát gan Chúa sẽ đến đem hồng ân cứu độ
Kìa người mù nhìn thấy công trình Chúa Kẻ què kia vui nhảy múa như nai Người điếc lác, nghe được bằng đôi tai Khách tha hương nối dài về cố quận
Lời ngợi khen khắp nơi nơi vang rộn Nỗi vui mừng tràn muôn chốn dương gian Không còn buồn sầu, rên xiết, than van Vì Chúa đến mang bình an hạnh phúc
Hồn tôi hỡi cõi hoang tàn, tủi nhục Nở hoa tin lòng Chúa xót, Chúa thương Hoa thành tâm sám hối thật khiêm nhường Hãy hát lên ngợi mừng Ơn Cứu Độ…
Gã Tuần Phiên, 05-12-2016
SION, VUI LÊN EM ! (CN 3 Vọng A, 2016)
Si-on ơi, hãy mừng vui lên nhé Sắc hương em nay mỹ lệ diệu huyền Ánh huy hoàng tự cõi thánh linh thiêng Điểm trang em nên nguyên tuyền rực rõ
Người yêu nhau đã nghìn năm nhung nhớ Mong tương phùng, chờ hạnh ngộ giao duyên Ai bảo em mãi cô độc niềm riêng Kìa Người đến, Đấng Tình Quân khả ái
Ngời sáng lên thôi mắt mi buồn dại Nụ xuân nồng xua tím tái bờ môi Ửng hồng lên đôi má thắm ơn trời Nhảy nhót đi giữa vuông đời xanh ngát
Đã hết rồi, ngày mây trôi, bèo dạt Đã xa rồi những phiêu bạt lưu linh Cũng chẳng còn mùa ế ẩm linh đinh Vì Người đến xe mối tình diệu vợi
Chỉ trong Người em thỏa lòng mong đợi Không phải chờ một ai khác nữa đâu Để từ nay, cho đến tận ngàn sau Em cùng Người, là của nhau mãi mãi
Gã Tuần Phiên, 07-12-2016
CHỈ MỘT ƯỚC
“Thầy là Đấng phải đến, đã đến chăng Hay chúng tôi còn phải đợi Đấng khác?” (Mt 11, 2)
Con tưởng mình đã tin yêu phó thác Vào Đức Giê-su, duy nhất, trọn đời Hóa ra là chỉ đóng kịch mà thôi Bởi lòng con hoài mong chờ ai khác
Chúa của con, là kim cương, vàng bạc Là hư danh, là lạc thú trần gian Con tìm vui trong đổ nát, điêu tàn Mà cắm cúi, tiêu tan ngày vắn vỏi
Chúa của con, là hồng nhan sáng chói Là lụa là, là le lói, se sua Là lòng kiêu căng mấy thủa chưa vừa Là bóng bầy, là đong đưa, lơi lả
Chúa của con một gian trần rộng quá Mà không làm no thỏa dạ khát khao Ngày qua ngày cứ ốm yếu xanh xao Còn đọng lại nỗi ưu sầu vô tận
Hết tháng linh đinh, cùng ngày lận đận Lá vàng rơi, cành khô vắng trỏng trơ Mà lòng con vẫn tìm chúa vu vơ Nơi thực tại đã cuối mùa trần thế
Chúa đến rồi đem niềm vui trọng thể Cho kiếp người khô suối lệ, bể dâu Sao con còn mong đợi Chúa nơi đâu Để chuốc lấy khổ đau dài muôn thuở
Đấng Phải Đến, đã đến rồi, hãy nhớ Chỉ mình Người, đã đủ trọn niềm vui Thôi khát khao những chóng vánh trần đời Chỉ một ước tin yêu Người muôn thuở…
Gã Tuần Phiên, 08-12-2016
M. SAO KHUÊ
CHÚA ĐẾN RỒI (x. Is 35, 1-6a. 10, Mt 11, 2-11)
Người mù cầm bút làm thơ Chữ rằng lòng Chúa vô bờ khoan nhân Người câm hát khúc tri ân Ca từ vắt tự thâm tâm vui mừng Người què nhảy múa tưng bừng Điệu đà quen thuộc nơi vườn Ê-đen Tai người điếc bỗng vang rền Âm thanh kỳ diệu khong khen ơn trời Khách tha hương, miệng tươi cười Dìu về cố quận xây đời bình yên Si-on hương thánh diệu huyền Trời cao đất thấp kết duyên ân tình ……
Không còn sầu khổ điêu linh Chỉ còn chính trực, công minh rạng ngời Không còn nhát đảm rã rời Chỉ còn mạnh mẽ của người khiêm nhu Không còn áp bức, ngục tù Chỉ còn công lý, tự do, hòa bình Không còn kẻ chiến, người chinh Chỉ còn huynh đệ chân tình ấm êm Không còn thù hận ghét ghen Chỉ còn vui vẻ, dịu mềm, khoan dung Không còn tang tóc hải hùng Chỉ còn sự sống vô cùng xinh tươi …… Bởi vì Chúa đến kia rồi Đem ơn Cứu Độ cho người lòng ngay
M. Sao Khuê, 05-12-2016
SA MẠC HỒNG
Sa mạc em, ngút ngàn xa Bỗng đâu rưc rỡ rừng hoa màu hồng Bạt ngàn, trùng điệp, mênh mông Giãi giề sương nắng, đẹp nồng sắc hương
Có đâu là chuyện lạ thường Nếu không ân huệ xót thương nhiệm màu Tưởng đời hoang phế dài lâu Nhưng không, ai đã bắt cầu giao duyên
Giấu chi hạt lệ tinh tuyền Vui mừng cứ khóc hồn nhiên mới là Trời thương sa mạc trổ hoa Thân em bồ liễu đẩy đà dễ yêu
Ai kia quên một buổi chiều Vườn thiêng hóa cát tiêu điều bụi bay Chỉ còn nhớ chuyện hôm nay Yêu là yêu đắm, yêu say, yêu cuồng
Đón hoa từ cõi xót thương Lòng em cung tiến chút hương nhạt nhòa Cho người làm đẹp em ra Xứng là công chúa Vua Cha mong chờ
Hồng lên em nhé, tình thơ…
M. Sao Khuê, 07-12-2016
XÓM VỌNG
Xóm ai vọng một mùa hồng Thay mùa ủm thủm bên dòng kênh đen Thay khu ổ chuột không đèn Thay nhà nghĩa địa trăng lên rợn người
Xóm ai vọng tiếng nói cười Thay câu than vãn, thay lời tủi thân Thay ganh ghét, thay thù hằn Thay hơn thua đủ tục tằn, điêu ngoa
Xóm ai vọng một mái nhà Thay vuông gỗ rách ra hoa vách tường Thay chăn, thay chiếu, thay giường Thay cơm, thay áo, thay rương, thay hòm
Mấy mươi mùa vọng mỏi mòn Đến nay bạc tóc hãy còn xa xôi ….
Con chưa can đảm vào đời Mở đường Chúa đến tận nơi tồi tàn Niềm vui chẳng chịu chia san Xóm ai còn mãi miên man vọng hồng…
M. Sao Khuê, 09-12-2016
HƯƠNG NAM
VUI LÊN NÀO ! (Isaia 35, 1-10, CN 3 Vọng A)
“Vui lên nào! Hỡi sa mạc, và đồng khô cỏ cháy! Hỡi đất hoang vu bấy năm tháng khô cằn Kìa ánh huy hoàng của núi Li-băng Chiếu ngời núi Car-men, đồng Sa-ron rực rở
Can đảm lên ! Hãy vui lên ! Đừng sợ ! Thiên Chúa của chúng ta đến đây rồi Ngày Công Minh chính trực đã lên ngôi Người giải thoát kiếp đời ai bi đát
Mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được Kẻ què quặt sẽ nhảy nhót như nai tơ Miệng lưỡi người câm sẽ cất tiếng reo hò Ai sầu khổ khóc than sẽ tươi cười hoan lạc”
Lời ngôn sứ nghìn xưa còn dõng dạc Vui lên em ! Chúa Cứu Thế đến rồi Cõi lòng nào phủ trắng tuyết đơn côi Hãy đón nắng tan mùa đông băng giá
Xác thân ơi thôi ngày buồn rệu rã Vững vàng lên ơn phước lạ trào dâng Tâm tư nào trĩu nặng gánh băn khoăn Mau thanh thoát nhẹ nhàng ra đón Chúa
Hãy vui lên loài phù dung tàn úa Sắc đẹp Người là muôn thủa cho em Hãy hát lên cỏ hoang dại yếu mềm Sức mạnh Người cho em thêm tuổi mới
Xin cho con tràn niềm vui diệu vợi Tin nơi Người, Chúa Cứu Thế, cứu con!
Hương Nam
LÒNG EM HỠI !
Kìa sa mạc hoang vu bỗng nở hoa Đất khốc khô nầy mầm xanh cây lá Lòng em hỡi, sao chưa điều mới lạ Vẫn u buồn như thảm lụa sầu đông
Kìa người mù xem thấy những kỳ công Kìa người điếc nghe cánh đồng lúa hát Lòng em hỡi, sao vẫn hoài ngơ ngác Chẳng thấy, chẳng nghe niềm hoan lạc dâng cao
Mái nhà tranh vách đất khói xôn xao Buồng ngục đá, tường vôi đèn le lói Ai nức nở niềm vui nào diệu vợi Chúa trong lòng đang nói những lời yêu
Quán ven đường cơn gió nhẹ liêu xiêu Người lữ khách bữa cơm chiều cơ nhỡ Quán và khách có điều chi rạng rỡ Như kiếp người đang vỡ lở bình an
Lòng em hỡi! Sao lệ ứa chứa chan Nhìn chưa thấy ánh thiều quang tình ái ? Hãy bước xuống thu mình nên nhỏ lại Mới ngộ ra điều vĩ đại dường bao
Chúa yêu ai lòng khiêm hạ khát khao Mời Chúa đến dâng trao niềm cảm mến…
Hương Nam
HỒ GIANG A
XIN XÓA GIẤC MƠ ĐỜI
Sao không phải là Người ngồi trên ngai cao Long mão uy nghi, cẩm bào lộng lẫy Sao không phải là Người cầm nia sàng sảy Kê rìu kề gốc cây toan đốn đổ mấy rừng khô
Sao không phải là Người như loan báo của tiền hô Đấng Cao Trọng, Anh Minh, Đấng Cầm Quyền Sinh Tử Lại là người rất đỗi khoan dung dịu hiền nhân thứ Chẳng có chỗ vui chọn nơi nghèo hèn khốn khổ lấy làm vui
Người có biết em đang trông đợi một Người Phải là trang hùng anh, huy hoàng, uy dũng Có lẽ nào giấc mơ đời nay tan tành vỡ mộng Lại phải tiếp đón một người bước xuống giữa dân đen
Có thể nào từ khách lạ đến thân quen Khi chẳng đúng giấc mơ đời em khao khát Người vẫn đi ngoài phố kia lang bạt Mãi rong chơi ca hát với phường bát nháo giang hồ!
Người của em, không thể là của đám vong nô Của những tên tử tội, đám nhớp nhơ hèn hạ Người của em phải là Đấng Chí Tôn Cao Cả Oai dũng, uy hùng, cùng tuấn tú khôi ngô
Người của em! Đã đến chưa? Hay em còn phải đợi phải chờ! Sao lặng lẽ chẳng trả lời em, đành đoạn? …..
Xin xóa trong con giấc mơ đời ngắn hạn Chúa đã đến rồi mà con chẳng nhận ra Xin xóa trong con thói cao ngạo kiêu sa Cho con thấy vẻ hiền hòa của Chúa Nơi tình thương dành cho người đau khổ Nơi bàn tay người nghèo khó, sẻ chia…
ả giang hồ
CHÚA NHẬT HỒNG CỦA EM
Đứng ở cuối con đường quen nhơ nhớp Phía bên kia là vực rất thẳm sâu Còn gì nữa đâu, một kiếp cơ cầu Toan bán cả linh hồn nuôi thân xác
Em nào dám mơ một ngày hoan lạc Chúa Nhật Hồng, nép mình sát tường vôi Sợ người đời nhìn thấy đứa ăn chơi Làm ô nhiễm cõi tuyệt vời thiêng thánh
Gió cuối đông không đủ làm em lạnh Mà trong lòng nghe buốt tận buồng tim Người hát thánh ca, em đứng lặng im Bởi tắt tiếng những mùa vui gào thét
Ngày trong trắng sao không hề khép nép Khách hồng trần bỗng lễ phép trang nghiêm Em van xin lòng Chúa thấu nỗi niềm Bởi có biết Ngài đi tìm chiên lạc
Cả con chiên mù, què, câm, điếc lác Cũng được Ngài để mắt tới xót thương Bởi Ngài đến, và đi giữa đời thường Cho em tin em vẫn còn đường sống
Ả giang hồ cũng có mùa hy vọng Xin từ đây mãi nép bóng từ nhân Đứng rất xa nhưng tin Chúa rất gần Em xin được nương thân trong lòng Chúa…
ả giang hồ
BA CHUÔNG
LÀM CHỨNG CHO SỰ THẬT
Người đi dọn đường cho Sự Thật Không ngại ngùng lên án những dối gian Dẫu có ngục tù, đày đọa, gian nan Cả mạng sống cũng bằng lòng đánh mất
Người dọn đường, làm chứng cho Sự Thật Của Nước Trời đầy Chính Trực, Công Minh Chỉ Sự Thật mới xây dựng hòa bình Còn gian dối, còn điêu linh tăm tối
Người bằng lòng ngồi tù dù vô tội Cho những người có tội, biết hồi tâm Bốn bức tường, một góc khuất tối tăm Mà ánh sáng trong lòng như bừng dậy
Người chưa thấy, nhưng tin là đã thấy Đấng Cứu Đời đang đến với chúng sinh Đức Khiêm Nhu đã khởi cuộc hành trình Đức Yêu Thương trải mối tình Cứu Thế
Cõi nhân trần khắp năm châu bốn bể Đã nhìn xem Ơn Cứu Độ của Người Hỡi vị Tiền Hô! Đang ứng nghiệm như lời Chúa đã đến cứu người lòng thành tín
Tạ ơn Người một chứng nhân đáng kính Dọn đường đi cho Đấng đến cứu đời Không chỉ là hô khẩu hiệu suôn thôi Còn liều mạng để phục hồi sự thật
Hỡi Nam Nhi! Xứng danh cao trọng nhất Xin cho con ơn khí khái can trường Bước lên đường gieo Sự Thật, Tình Thương Dẫu gian khó mãi kiên cường đi tới…
Ba Chuông
EM CÒN PHẢI ĐỢI AI ?
Em còn phải đợi ai sao? Mà lòng chưa dậy tràn trào niềm vui Kìa Người Cứu Thế đến rồi: Tình thương sâu thẳm Ơn Trời tặng ban
Nghe kìa! Vọng cả dương gian Bước chân kỳ diệu rộn ràng nơi nơi Con Thiên Chúa, chính Ngôi Lời Loan truyền Chân Lý cho người thành tâm
Nhìn kìa! Từ cõi xa xăm Đức Công Minh chiếu vô ngần uy linh Hàm oan, áp bức, ngục hình Người thương giải cứu kẻ tin vào Người
Thấy không! Chết sống lại rồi Mù, què, câm, điếc vang lời ngợi ca Công Minh, Từ Ái chan hòa Trần gian rực rỡ muôn hoa thắm màu
Em còn phải đợi ai sao? Mà lòng chưa dậy tràn trào niềm vui Kìa Người Cứu Thế đến rồi: Tình thương sâu thẳm Ơn Trời tặng ban
Ý kiến bạn đọc