Đăng lúc: Thứ hai - 21/11/2016 02:28
- Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
CHÙM THƠ 298 CN 34 TN C – LỄ CHÚA KI-TÔ VUA 20-11-2016 PM. CAO HUY HOÀNG
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 23, 35-43)
Khi ấy, các thủ lãnh cùng với dân chúng cười nhạo Chúa Giêsu mà rằng: "Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi, nếu nó thật là Đấng Kitô, người Thiên Chúa tuyển chọn". Quân lính đều chế diễu Người và đưa dấm cho Người uống và nói: "Nếu ông là vua dân Do-thái, ông hãy tự cứu mình đi". Phía trên đầu Người có tấm bảng đề chữ Hy-lạp, La-tinh và Do-thái như sau: "NGƯỜI NÀY LÀ VUA DÂN DO THÁI". Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Người rằng: "Nếu ông là Đấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa". Đối lại, tên kia mắng nó rằng: "Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta đã làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?" Và anh ta thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi". Chúa Giêsu đáp: "Ta bảo thật ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta".
Đó là lời Chúa.
M. SAO KHUÊ
THUỘC VỀ NGƯỜI
Em đã thuộc về Người Khi hãy còn là phôi trong dạ mẹ Từ hư không đến hạt hồng be bé Người đã yêu nghìn thế hệ xa xưa
Thuộc về Người được hứng những hạt mưa Lóng lánh tình tuôn rơi từ thập giá Trọng thể quá, trong lòng thương cao cả Người mặc cho em áo lụa trinh nguyên
Thuộc về Người được thắm phúc thần duyên Trong Vương Quốc Lửa Ái Tình cực thánh Hào quang Người, dung nhan em rực hạnh Nhật nguyệt đôi vầng khôn sánh cùng em
Thuộc về Người cung tơ thiện dịu êm Chừng tiếng suối khẽ khiêm thành dòng hạ Rất bé nhỏ nhưng tuyệt vời diễm lạ Vòng tay Người âu yếm thỏa tình si
Thuộc về Người, Người hãy cứ yêu đi Cho em ngất như một vì tiên nữ Lịm trong tay Đức Quân Vương nhân hậu Và chết đời mình trong cõi sống muôn thu.
M. Sao Khuê, 15-11-2016
ĐỨC KI-TÔ KHUYẾT TẬT
Chúa không câm, nhưng chẳng nói lời nào Trước tòa đời vu oan giáng họa Chúa không què quặt nhưng gượng đi vất vả Đường lên Can-vê té ngã bi thương
Chúa không điếc lác nhưng không nghe cái tôi tầm thường Một chỉ vâng theo ý cha phán dạy Chúa không mù nhưng chẳng hề trông thấy Tội đáng ném đá kia ở sân đình
Biết bao lần Chúa chịu làm thinh Đành cất cái uy quyền của một Ngôi Thiên Chúa Đơn giản chỉ vì một tình yêu chan chứa Muốn dìm mình để cảm thấu nhân gian
Biết bao lúc Chúa chịu bẽ bàng Chia xấu hổ với người phàm đau khổ Cũng đói cồn cào, sa mạc hoang nắng đổ Cũng khát khốc, khát khô giữa đồi đá trơ vơ
Con có nhìn ra Chúa khuyết tật bao giờ Nên con vẫn thờ ơ người khuyết tật Biết con còn, khi anh em đang mất Khả năng nghe, khả năng thấy, khả năng…
Xin cho con hiểu ý Chúa quyền năng Người mù thấy cõi vĩnh hằng diệu vợi Kẻ điếc nghe lời tình yêu rất mới Còn con thì…câm điếc tới ngàn năm…
M. Sao Khuê, 21-11-2014
XIN CHÚA ĐỪNG HỎI CON
xin Chúa đừng hỏi con chuyện của ai ai, vô duyên lắm người bên vách nhà hay cuối xóm, đầu thôn có ai, cũng chỉ đám người dưng chẳng thích, chẳng thân, con chẳng cần biết đến
xin Chúa đừng hỏi con chuyện nhà cửa, đói no cùng nhiều chuyện đời sống này chuyện ai nấy biết, việc ai nấy hay có khi nào con bận lòng, bận trí chuyện của ai ai có đói khổ cũng bởi cái lưng dài lười biếng
có bệnh tật, có đau thương cũng là chuyện thường tình, trời xui đất khiến trời coi ai nấy nên, xui ai đành chịu thôi ai lo cho ai, ai cũng một kiếp người chẳng làm hại nhau là tử tế lắm rồi, chuyện hiếm có
vậy mà Chúa cứ hỏi to hỏi nhỏ con đã làm gì cho anh em con khi anh em sầu khổ héo hon lúc anh em mỏi mòn kêu cứu
con vẫn biết dửng dưng là có tội sao còn hoài hờ hững với tha nhân chẳng kể kẻ xa, chẳng kể người gần một thương mến, tỏ lòng nhân của Chúa
Chúa sẽ hỏi, và sẽ còn hỏi nữa con đã làm gì cho anh em con…
M. Sao Khuê, 20-1-2014
HÓA RA TÔI CHẲNG YÊU NGƯỜI
Hóa ra tôi chẳng yêu người Chỉ là yêu chính cái tôi riêng mình Thảo nào lòng chẳng an bình Hoài mong người biết đáp tình tôi yêu
Giả như có một buổi chiều Chẳng nghe người nói, buồn thiu trong lòng Thì tôi vừa trách, vừa trông Người sao không nhớ, càng không công bằng
Tôi để lòng, lạnh như băng Chẳng thèm yêu nữa, thà rằng cô đơn … Chiều nay, tôi, kẻ ngậm hờn Bước vào nhà Chúa, vắng trơn, không người Ngọn đèn nhà tạm chơi vơi Lập lòe như muốn nói lời tri âm
Rằng yêu là hãy âm thầm Cho đi hết dạ, hết tâm, hết lòng Cho đi chẳng để hoài mong Người yêu đền trả, như xong nợ tình
Chúa ơi con bỗng giật mình Con chưa đồng dạng, đồng hình Vua Yêu
M. Sao Khuê, 17-11-2015 mừng Lễ Chúa Ki-tô Vua
VUA THA THỨ
em tốt lành, thánh thiện lắm sao mà để lòng thù dài hơn năm tháng thù tội người, hay thù người xúc phạm hay chẳng muốn là bè bạn Đức Thứ Tha?
một đời mình trong cùng cõi người ta ai hoàn hảo mà không tha không thứ chuyện lỗi lầm cứ đầy trong cổ sử trái tim em nghẹn ứ, chẳng bình yên
tha thứ đi, học khiêm nhượng diụ hiền của chính đấng có quyền lên án tử đang khoanh tay xin cúi mình nhận tội thay cho nhân loài đáng chết nghìn thu
tha thứ đi, hỡi bạn Đức Giê-su đừng giữ mãi lòng thù kia hóa đá mềm ra đi trước khi thân tàn tạ để được còn tất cả cõi thần thiêng
tha thứ đi, để mặc lấy linh quyền của Vua Cả dịu hiền và khiêm nhượng Người thống trị, vinh quang, Người uy dũng vì xót thương, vì vô lượng thứ tha…
Con tin Ngài chính là Thiên Chúa Tự trời cao bước xuống thế gian Nên Con Chiên lễ tế vẹn toàn Chuộc nhân trần khỏi vòng khốn tử
Nhờ Máu Ngài tuôn từ thập tự Xóa trần gian sạch những nhớp nhơ Cho xác đời tinh tuyết nguyên sơ Hồn trong trắng ý thơ thanh tịnh
Nhờ Máu Ngài khơi nguồn công chính Chảy tràn lan ân huệ xót thương Cho nhân gian hạnh phúc thiên đường Giữa bi đát, đoạn trường, tang chế
Nhờ Máu Người khai ân mỹ lệ Lượng thứ tha trọng thể vô cùng Dòng suối tình khiêm nhượng khoan dung Còn chảy mãi hào hùng, vĩ đại
Nhờ Máu Ngài mở lòng từ ái Đấng Hóa Công về lại chốn xưa Thăm vườn thiêng giờ đã sang mùa Hạt cứu rỗi đươm hoa, kết trái
Nhờ máu Người phục sinh nhân loại Trong hòa bình ngây ngái, huyền siêu Một trần gian tràn ngập hương yêu Vương Quốc Mới mỹ miều, vĩnh cửu
Lạy Đức Ki-tô, Vua Vũ Trụ Trên cây Thập Tự, Ngài đăng quang Con khẩn xin Ngài “nhớ đến con” Dầu con chỉ …một chút lòng thương cảm…
Gã Tuần Phiên, 14-11-2016
CẢM ƠN ÔNG CHỦ TRẠI HEO XẤU BỤNG
Cảm ơn ông chủ trại heo xấu bụng Chẳng lo cho người làm ăn uống đáng công Cảm ơn ông bỏ đói tôi rát ruột, rát lòng Để tôi phải ăn bã heo cho qua bữa
Xin lỗi ông vì tôi nặng lời chửi rủa Bởi nào có hay ý Chúa dùng ông Phải đói khát, phải nhục nhã chất chồng Tôi mới hiểu tấm lòng Cha vĩ đại
Cảm ơn ông, nhờ ông tôi nhẫn nại Nuốt lệ đời chờ làm lại đời tôi Không dễ gì oan uổng mấy năm trôi Trong lầm lạc, buông xuôi đầy bất hạnh
Xin lỗi ông, ông vẫn chưa là thánh Mà Chúa vẫn dùng, cảnh tỉnh lòng tôi Cho tôi ngộ ra lượng cả cao vời Của Cha tôi, của Chúa Trời huyền diệu
Cảm ơn ông bởi vì không thể thiếu… Không thể thiếu ông trong kỷ yếu đời tôi Ông có xấu xa trong con mắt loài người Thì Thiên Chúa vẫn mời ông vào chỗ… Chỗ của tình thương Chỗ của ơn Cứu Độ….
Gã Tuần Phiên, 18-11-2015
CHIỀU CUỐI THU
Gió chiều thu nói mấy lời Thuyền trăng đã sẵn kia rồi ngã tây Chẳng chờ anh giã thoáng mây Bởi chân, thiện, mỹ đang đầy nhớ nhung
Muốn anh về cõi vô cùng Vui niềm hạnh ngộ, trùng phùng huyền siêu Cho anh uống nước tình yêu Nơi nguồn hằng sống mỹ miều thiên ân
Thuyền trăng sáng đẹp vô ngần Ánh muôn tia, cực khoan nhân, cực hồng Chen trong nghìn sợi trinh trong Chở che anh trọn tình nồng dâng trao
Bấy giờ em biết làm sao Bài thơ cũ đã buông màu rong rêu Câu thơ mới, thật diễm kiều Thương anh Chúa gọi vào chiều tân hôn
Cảnh tù ngục ngày xưa kinh hãi quá Còn bây giờ dễ thương lạ, Chúa ơi Giam giữ con trong ảo vọng tuyệt vời Con cứ ngỡ là thiên đường hạnh phúc
Nào có hay chính đây là tù ngục Rất khang trang, rất sung túc, rất vinh sang Bữa cơm thừa mứa, dư giả bạc vàng Vô số trò đời truy hoan, khoái lạc
Cơn cám dỗ hôm nay là thèm khát Giàu phù vinh, đẹp bèo dạt, mây trôi Thỏa thoáng qua, vui chóng vánh trần đời Rồi sao nữa về sau không cần biết
Con đang sống nhưng linh hồn đã chết Tự đưa mình vào hủy diệt hư vong Bởi con không chiến đấu nỗi cõi lòng Lòng thèm khát, lòng tham lam, lòng kiêu ngạo
Xin Các Thánh Người Việt Nam, Tử Đạo Phù giúp con chiến đấu với ba thù Một cái tôi, một khoái lạc, một phù du Đưa con thoát ngục tù thời đại mới
Chúa biết rõ con là người yếu đuối Bởi lòng tin yêu hay thay đổi, bất trung Xin giữ con trọn lời hứa thủy chung Vững tin Chúa, yêu đến cùng, đến tận
Xin giúp con quyết tâm và chiến thắng Nhờ tình yêu, nhờ sức mạnh Chúa Giê-su…
Gã Tuần Phiên, 17-11-2015
KHUÔN MẶT MÌNH
Vạn người đau khổ bên con Mắt con nhìn thấy, mà lòng dửng dưng Hưởn đâu mất một phút dừng Bận chi cảm cảnh xót thương phận bèo
Vạn người đói, muôn người nghèo Chẳng vì số kiếp eo sèo riêng tây Thì thôi sống chết mặc ai Miễn sao mình vẫn ngày ngày nhởn nhơ
Quen rồi, ngoãnh mặt làm ngơ Quen rồi cái thói hững hờ thản nhiên Quen rồi một góc trời riêng… Mong manh cứ tưởng vô biên vô cùng
Ơn trời cho phút lâm chung Gẫm suy ngày lụa đêm nhung vô tình Mới nhìn rõ, khuôn mặt mình Giống người mình đã rẻ khinh một đời
Nói gì trong phút chơi vơi Khi còn thoi thóp chút hơi thở tàn Tự mình xây ngục tồi tàn Thuở còn sống với nhân gian cận kề
Con xin một phút trở về Muộn mằn cũng khát tràn trề yêu thương
Gã Tuần Phiên, 20-11-2014
HƯƠNG NAM
XIN LỖI CHÚA
Xin lỗi Chúa, con không nhận ra Chúa Lom khom bò trên phố ngửa tay xin Con đi qua, một thản nhiên vô tình Vừa nhìn thấy, đã rẻ khinh số kiếp
Xin lỗi Chúa, con không hề đón tiếp Kẻ bần cùng, khố rách, áo tả tơi Con bỉu môi, con gắt gỏng nặng lời Ôi thứ nợ đời, không vay, đòi trả
Xin lỗi Chúa, con lòng chai dạ đá Để mặc ai đói lả vạn ngày đời Con chỉ lo thừa mứa cho mình thôi Ai sống chết mặc người, không vướng bận
Xin lỗi Chúa, con quá là tàn nhẫn Chẳng bao giờ biết chạnh chút xót thương Người bên con, hay Chúa giữa đời thường Sao không nói con nhường cơm xẻ áo
Xin lỗi Chúa, con vốn dòng kiêu ngạo Có cái ăn tưởng tự sức mình nên Giữ mà ăn sẽ được sống lâu bền Rồi ngộ ra mình vô duyên quá đỗi
Giờ chỉ biết xin cúi đầu nhận tội Tội vô tâm để Chúa đói muôn mùa Một cuộc đời, vô nghĩa, cuộc đời thua Mất tất cả những gì mình cố giữ…
Hương Nam, 19-11-2014
CHÂN DUNG CHÚA
Con không hề mất lịch sự với Chúa Một luôn nghiêm trang, chắp đôi tay, cúi sâu đầu Nhưng vẫn thường mất lịch sự với nhau Có đôi khi còn nặng câu hằn học
Con không hề làm gì cho Chúa khóc Vẫn lễ kinh sớm tối mỗi ngày Nhưng vẫn thường gieo sầu khổ cho ai Rồi để mặc người tự xoay, tự liệu
Con không hề làm cho Chúa khó chịu Của lễ dâng cũng chẳng thiếu một đồng Nhưng vẫn thường quên ai đó trần không Cả gạo tiền, cả áo cơm …xơ xác
Con không hề vong ân bội bạc Một chung tình với tiếng hát trên môi Những vẫn thường rất khinh mạn dễ duôi Ai khốn khó chẳng một lời thông cảm
Con không hề làm Chúa ra nghèo thảrm Lời vinh danh, cùng chúc tụng khong khen Nhưng vẫn thường chỉ nịnh nọt bậc trên Còn đám thấp thì cần chi phải nhớ
Bấy lâu nay chưa bao giờ hiểu rõ Chuyện dửng dưng là trọng tộị, Chúa ơi Xin biến đổi con sống đúng theo Lời Chân dung Chúa nơi những người cùng khổ…
Hương Nam, 21-11-2014
ANH VIẾT HOA TÊN EM
Anh có cần viết hoa tên em Như tên một người tình anh chiêm ngưỡng Bởi người tình anh vẫn hằng chiêm ngưỡng Chấp nhận viết tên thường dưới miệt ruộng nhân gian
Anh có cần khen ngợi em rỡ ràng Như đã tụng ca người anh tôn thờ là chí thánh Bởi người rất xứng đáng tung hô là chí thánh Đã trở nên loài bất hạnh đáng thương
Anh có cần lau lệ em sầu vương Như lau mắt người đáng ra không khóc Mà bởi trái tim chạnh lòng thương xót Máu lệ hồng trào tuôn giọt lung linh
Vâng! Anh sẽ viết hoa tên em Hỡi người anh yêu, tên em là Đau Khổ Sẽ tôn vinh em, vết thương đời loang lổ Vì khổ đau em, cứu độ khổ đau người
Vâng! Anh sẽ tung hô em vạn đời Hỡi người anh yêu, tên em là khiêm nhượng Bởi em đã hóa thân thành người anh chiêm ngưỡng Cúi thấp đời mình xuống bất hạnh nhân gian
Vâng! Anh sẽ lau giọt lệ mắt em Đang tuôn chảy trên trăm nghìn đôi mắt Bởi người anh yêu đã từng bưng mặt Giữa nhục sầu trên cõi đất vô tâm
Đau Khổ ơi! Anh viết hoa tên em Như viết tên Người Vì Yêu, Đau Khổ Tấm Lòng Xót Thương, Tấm Lòng Cứu Độ Tấm lòng Vua Yêu tuôn đổ mưa yêu…
TÌNH YÊU THỐNG TRỊ ĐẤT TRỜI “Trong những thị kiến ban đêm, tôi mải nhìn thì kìa: có ai như một Con Người đang ngự giá mây trời mà đến. Người tiến lại gần bên Đấng Lão Thành và được dẫn đưa tới trình diện. Đấng Lão Thành trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương vị; muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người. Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu, không bao giờ mai một; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong” (Đn 7,13-14)
Con Thuyền Mây chở Tình Yêu xuống thế Làn Gió ngoan nâng nhẹ cỗ hồng xa Nắng Lung Linh soi Châu Báu Ngọc Ngà Trước Cung Điện, bên Thánh Tòa Thương Xót
Ôi Tình Yêu, một Tình Yêu dịu ngọt Từ thần thiêng nên bèo bọt tan hoang Xuống mà chi nơi mất dấu địa đàng Thương mà chi đóm tro tàn tuyệt tận
Tự chuốc vào mình, lao đao lận đận Tự xóa đi niềm vạn hạnh vinh sang Tự hóa thân nên kiếp tội muôn ngàn Tự đày đọa ngôi thiên hoàng vĩnh cửu
Có phải Tình Yêu là nghe lời kêu cứu Của dân tình nơi bờ bụi trầm luân Và Tình Yêu là bước xuống thật gần Tay trao tay nắm tình thân nhiệm lạ
Con Thuyền Mây chở Tình Yêu đẹp quá Mãnh liệt oai hùng, nghiêng ngã khổ đau Chỉ Tình Yêu mới có đủ phép màu Làm cho tội biến mau thành hồng phúc
Ôi! Tình Yêu, cả gian trần phủ phục Mọi quốc gia, dân tộc phải nghiêng mình Chỉ Tình Yêu mới Cứu Độ sinh linh Vui hạnh phúc cõi trường sinh vĩnh cửu
Hương Nam, 17-11-2015
HỒ GIANG A
CÓ YÊU CHƯA? “Ông có phải là Vua dân Do Thái không” ? (Ga 18, 33) “Ông là Vua sao?” (Ga, 18, 37)
Tự thân con không làm nên hạt bụi Mà ngông cuồng hạch hỏi Đấng Hóa Công Chút lưu linh trong gió cát bềnh bồng Dám tra khảo chính cội Nguồn Thần Khí
Rất u mê chẳng biết gì chân lý Lại xưng hùng đưa thế kỷ vào xuân Mớ trí khôn, lọn khoa học giữa chừng Ngỡ siêu việt, tưởng toàn năng vô đối
Là tội nhân kết án người vô tội Phận vong nô tống ngục Đức Tự Do Loài dối gian lừa bịp lắm, lắm trò Giả nhân nghĩa ban cho lòng thương xót
Đến bao giờ con ngộ mình bèo bọt Thoáng mong manh trong thế giới phù sinh Chức trọng, quyền cao cũng chẳng bởi mình Mà bởi Đấng Yêu Chí Tình ban tặng
Xin cho con lắng sâu vào cõi lặng Và trả lời cuộc thẩm vấn công minh Có yêu chưa? Có yêu đến quên mình? Có dám chết vì chân tình cứu rỗi?
Ai chưa yêu, ấy là người có tội Đã yêu rồi, làm một với Vua Yêu! (1)
Nhìn sang thập giá bên kia Cảm niềm đau đớn xin chia cùng Người Tội tôi đã rõ mười mươi Còn Người, gánh cả tội đời trần gian
Tấm thân tủi hổ bẽ bàng Là Con Thiên Chúa vinh sang cao vời Khi nào về lại Nước Trời Xin Người nhớ đến thân tôi tội tình
Hôm nay trên cõi thiên đình Cùng Ta, anh sẽ trường sinh muôn đời …
Thương con mê muội Chúa ơi Con là kẻ trộm tiếc lời ăn năn Chẳng nhìn ra Chúa chí nhân Nơi người khốn khổ đang cần cảm thông Vô tâm không chút chạnh lòng Mặc ai phiêu dạt giữa dòng đời trôi
Thương con mê muội Chúa ơi Thiếu lời an ủi, nặng lời khinh khi Không nhìn ra Đức Từ Bi Vua Trời thương xót độ trì tội nhân
Kìa cây thập giá rất gần Ai giang tay đứng phơi thân đọa đày Ấy người Cứu Thế hôm nay Cùng Vua Vũ Trụ chờ ngày hiển vinh
ả giang hồ, 20-11-2013
MỪNG LỄ BỔN MẠNG
Mừng lễ Chúa Ki-tô Vua Bổn mạng đám cái bang lùa thùa, mất nết Mấy chục đời đói nghèo chưa chịu hết Đời ông cố, ông sơ đến con cháu triền miên
Ai có thương, cũng một chút ăn liền Cho qua bữa, cho qua biền tạm bợ Ai dám gánh đời ai, thêm nặng nợ Có chăng là chỉ một thuở, rồi xa
Thì thôi em, còn lại lũ chúng ta Một đám đói chia dưa cà, đốt đoạn Nắm tay nhau, cái bang là bầu bạn Thề nuôi nhau, thí mạng sống cho nhau
Có bên nhau trong vạn nỗi cơ cầu Mới thấu hiểu bể dâu là đáng quí Chút tình trao ấy chính là chân lý Của miềm tin dìu ý xuống đôi tay
Bởi ai kia đã cảm cảnh đọa đày Yêu đời thấp, chia tay ngai cao trọng Chịu nghèo đi, cho người giàu sự sống Sống dồi dào niềm hy vọng thiên thu
Kính mừng Đức Ki-tô, Vua Giê-su Đám cái bang yêu nhau nhiều hơn nữa Đói khát, mình trần, đau thương, lệ ứa Nguyện âm thầm, cùng nương tựa đời nhau
ả giang hồ, 19-11-2014
RỒI MAI ĐÂY
rồi mai đây có một ngày trước tòa phán xét giãi bày đời con chúa chẳng hỏi chuyện dân, quan nhưng người hỏi việc đã làm cho nhau có thương xót ai khổ đau ra tay cứu phận cơ cầu điêu linh có chia tấm bánh niềm tin chia ly nước lả ân tình thế nhân
có an ủi, có đỡ nâng ai sầu tê tái tấm thân bẽ bàng ai người vai gánh tay mang kiếp đời cùng khốn đôi hàng lệ rơi
có viếng thăm, những mảnh đời triền miên tăm tối trong nơi tù đày đam mê giam hãm vạn ngày tham lam khóa chặt đôi tay nhân từ
rồi mai đây phút trầm tư vô duyên một kiếp hư phù tan mây hóa ra trong cõi đời này chưa yêu, chẳng có được ngày vinh quang
bên chiên ca hát rập ràng ô kìa một đám lang thang không nhà đã từng chia nỗi xót xa trong cơn lâm lụy chan hòa tình thâm
phía dê cúi mặt sa sầm xót đời ích kỷ mê lầm phù hoa giá mà ngày ấy nhận ra hiện thân của Chúa chính là tha nhân
ả giang hồ, 21-11-2014
BA CHUÔNG
NGƯỜI KHÔNG XÔ ĐẨY CỬA “Thiên Chúa không xô đẩy cánh cửa, Người xin phép được bước vào” (Đức Thánh Cha Phan-xi-cô 18-11-2015)
Trước mắt con, cánh cửa của Lòng Thương Xót Chúa chờ nhận nơi con lòng sám hối thực thà chờ ban cho con ân sủng thứ tha hãy can đảm mở cửa ra, đừng ngại
Chúa đã đứng sẵn sàng, và đứng mãi Người không xô, cũng không đẩy cửa vào bước ra nào, sẽ hạnh phúc biết bao gặp chính Chúa, gặp bạn bè Chúa nữa
đã bao năm bọc thép hoài cánh cửa sẽ làm con tàn tạ đến hư vong lời yêu thương phải cứ chạy lòng vòng con hạ nhục mối tình thiêng thánh lắm
sao cứ để lòng mình ra nguội ngặm cho cuộc đời thành cứng rắn, khô ran mau bước ra nhận ánh nắng bình an nhận giọt xót thương vỡ tràn cơn mưa phúc
mở cửa ra đi con Người không xô đẩy cửa Người chỉ đứng đợi chờ thầm xin phép con thôi hãy bước ra, gặp gỡ Người và gặp gỡ cả gia đình nhân loại…
Ba Chuông, 20-11-2015 (Theo Bài Giáo Lý của Đức Thánh Cha Phan-xi-cô, 18-11-2015) (xem: http://vietcatholic.com/News/Html/161988.htm)
SỰ THẬT
Sự Thật là chi Là có một vì Thiên Chúa Đã xuống làm người ở giữa chúng ta Tình yêu của Thiên Chúa bao la Lòng thương xót, thứ tha là vô hạn
Sự Thật là chi Người là Chúa, bỗng dưng là bạn Với đám tội đồ, quân phản loạn, bọn cùng đinh Với gái hư thân, phường thu thế, kẻ tội tình Bạn vì yêu, yêu hiến mình cứu bạn
Sự Thật là chi Là cho đi không hề tính toán Cho cả mạng mình, chuộc mạng thế nhân Mấy khổ đau, bao nhục nhã, chẳng ngại ngần Miễn nhân loại thoát tử thần hủy diệt
Sự Thật là chi Là một tình yêu chân thành, chí thiết Cùng lễ dâng là một lễ xin vâng Đánh đổi Con, để được cả nhân trần Dẫu núm ruột, cũng không cần thương tiếc
Sự Thật là chi Là bỏ ngai vàng uy phong lẫm liệt Xuống giang hồ biền biệt chốn lưu linh Để chứng minh rằng có một mối tình Còn lớn hơn cả cung đình trọng thể
Sự Thật là chi Là đưa người yêu thoát vòng dâu bể Về cung đình trọng thể, cõi trường sinh…
Ba Chuông, 19-11-2015
LÊN NGÔI VUA TRÊN THẬP GIÁ
có một người thật là người sinh ra trong chuồng bò xơ xác thuở hài nhi, từng di cư vì loạn lạc tuổi thơ hoa, hồn nhiên hát, khúc tình quê trang nam tử cùng cha vui học nghề cùng làng xóm, nghĩa tình vui chân chất
tuổi ba mươi vào đời gieo lẽ thật khắp nẻo đường ngây ngất một tình thương không cao sang vẫn nhịp sống bình thường cùng thiên hạ bao đoạn trường tân khổ
con cáo có hang chim trời có tổ còn con người không có chỗ qua đêm vẫn bình yên gieo rắc lời dịu êm chia nỗi vui, chia niềm đau nhân thế
bỗng một ngày lên ngôi vua trọng thể giờ đăng quang nên hy tế cứu đời trên thập giá kia, Vua cả Nước Trời treo thân lên, kéo mọi người lên vút
chỉ khi nào theo con đường Người bước là rong chơi kiểu lội ngược dòng đời để yêu người, người đói khát chơi vơi mới xứng đáng dân Người trong vương quốc
bởi chính người đã từng đi bước trước cho con dân tiếp nối dấu chân Người xin cho con một đức ái tuyệt vời trao hiến trót thân đời cho nhân thế
Ba Chuông, 19-11-2014
CON CÓ YÊU NGƯỜI ?
Chúa không muốn con chỉ yêu người yêu con Chỉ ban phát cho người từng trao tặng Chỉ đáp đền cho người từng dâng hiến Chỉ cho đi khi đã nhận dư đầy
Chúa muốn con từng ngày Vào nhịp sống những bi ai tất tả Cho người ăn khi người đang đói lả Cho người uống dẫu một chút cầm hơi
Chúa không muốn con chỉ tin yêu bằng lời Một khát con yêu bằng đời dâng hiến Tình thương Chúa sẽ mãi còn hiển hiện Nơi trần gian trong chữ thiện chữ nhân
Trái tim con, là trái tim Chúa, yêu vô ngần Bàn tay con, là bàn tay ân cần của Chúa Chỉ một nghĩ suy cho tình chan chứa Trên cõi địa cầu thôi lệ ứa hoen mi
Chúa muốn con hãy yêu và hãy cho đi Không tính toán chọn lựa, so bì hay e ngại Chẳng phải cho, để rồi được nhận lại Nhưng cho vì đức ái Chúa Giê-su
Có một ngày trước ngưỡng cửa thiên thu Chúa sẽ hỏi: có yêu người như Chúa
Ý kiến bạn đọc