Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô. (Mc 4, 35 – 41)
Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ". Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: "Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?" Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: "Hãy im đi, hãy lặng đi". Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: "Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?" Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: "Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?"
Đó là lời Chúa.
HƯƠNG NAM
CON KHÔNG XIN…
con không xin cho sóng yên biển lặng nhưng xin Người ở bên cạnh con luôn bởi chính Người là sức mạnh đời con cơn sóng dữ không thể nào chiến thắng
con không xin cho sóng yên biển lặng nhưng xin Người đừng xa vắng thuyền con Người giúp con vượt con sóng kinh hoàng vững tay chống tay chèo trong giông bão
con không xin cho sóng ngưng cuồng bạo nhưng xin lòng thôi cao ngạo kiêu căng một khiêm nhu nhận thân phận thấp hèn cần có Chúa đỡ nâng trong thử thách
con không xin cho trời xanh trong vắt nhưng xin lòng thanh sạch những phù vân thuyền đời con chỉ chở Chúa từ nhân là đã đủ cho hành trình vượt biển
con không xin cho sóng đời im tiếng nhưng cho con mở miệng ngợi khen Người khi thuận buồm xuôi gió vượt trùng khơi lúc sóng cả xô thuyền đời nghiêng ngả
con hiểu mình đức tin hèn yếu quá chẳng làm nên một phép lạ nhỏ nhoi vậy con xin được nương tựa nơi Người là Chúa tể đất trời đầy uy dũng…
Hương Nam, 18-6-2015
BỜ BÊN KIA
bờ bên kia là một nơi không hề xa đâu nhé ngay trong nhà mà đơn lẻ, cô liêu mỗi con người, một thế giới đìu hiu xa cách nhau quá nhiều nhiều hải lý
bờ bên kia, nơi vẫn còn nỗi buồn nghìn thế kỷ ánh tin mừng chưa rọi chiếu niềm vui nơi bóng tối trần gian mãi dập vùi nơi mờ mịt có bao người đau khổ
bờ bên kia, nơi lạc lối mê lầm cần tỉnh ngộ nơi khát khao ơn cứu độ của trời cao nơi ngóng trông lòng thương xót dạo dào nơi chờ đợi lời ngọt ngào thông cảm
bờ bên kia nơi cùng Chúa được nghỉ ngơi, thanh thản đến muôn đời trong muôn vạn hồng ân kết một đời rong ruổi làm chứng nhân cho Nước Chúa giữa thế trần cay đắng
tin vào Chúa trong hành trình đăng đẳng cậy sức Người cho sóng lặng biển yên bờ bên kia là điểm đến tinh tuyền xây tổ ấm một tình duyên vĩnh phúc
bờ bên kia, bờ bên kia... thôi thúc
Hương Nam, 17-6-2015
HỒ GIANG A
EM CÓ DÁM XUỐNG THUYỀN ?
“Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Chúng ta sang bờ bên kia đi! " (Mc 4, 35) “Mỗi Kitô hữu và mỗi cộng đồng phải phân định đường đi nước bước mà Chúa vạch ra, nhưng tất cả chúng ta đều được yêu cầu vâng theo tiếng gọi của Người là ra đi khỏi khu vực tiện nghi của mình để đến mọi vùng ngoại vi đang cần ánh sáng Tin Mừng” (Tông Huấn Niềm Vui của Tin Mừng s. 20).
em ơi có dám xuống thuyền giữa cơn giông gió, sang bên kia bờ tìm người bất hạnh, bơ vơ gã tục tử, ả giang hồ hư thân ?
sao em còn mãi tần ngần sợ bão táp, sợ sóng thần cuốn trôi ? sợ vì cách trở, xa xôi sợ đến cùng người, em phải sẻ chia ?
hãy xuống thuyền, sang bên kia thương đời dưới thấp đầm đìa lệ rơi bên kia có biết bao người khát em chạm tới cho vơi ưu phiền
biết đâu là chỗ bình yên mà em nhung lụa cõi riêng vô tình càng xa phận số cùng đinh em càng trơ trọi một mình vô duyên
em ơi có dám xuống thuyền giữa cơn giông gió, sang bên kia bờ
ả giang hồ, 16-6-2015
SANG BÊN KIA
từ em sang bên anh thăm thẳm mặt biển xanh không phút nào sóng lặng chẳng giây nào yên lành
từ em sang bên người đôi bờ xa xa xôi cuồng phong dâng sóng vỗ kinh hoàng một trùng khơi
từ ta sang bên nhau nào có dễ gì đâu như một vòng trái đất biển sóng quanh địa cầu
em còn ở trên cao anh trốn nơi cùng thấp bao giờ ta mới gặp thưa chuyện tình dài lâu
em ơi hãy xuống mau anh thò đầu ra lỗ hai ta vượt biển khổ mới đến được cùng nhau
biển nghìn thu xanh màu sóng muôn đời kinh hãi yêu nhau không ngần ngại vượt vạn dặm trùng khơi
xuống thuyền đi em ơi vững tin Lời cao cả có quyền năng nhiệm lạ đưa em đến bên người
ả giang hồ, 17-6-2015
CÁI THÁP NGÀ TÊN “TÔI”
kề bên nhau thật rồi mà vẫn còn xa xôi huống là chưa ra khỏi cái tháp ngà tên “tôi”
“Nầy bồ câu tôi ơi Thức dậy, ra đi nào” (Dc 2, 10) “Đừng ẩn trong hốc đá Trong vách núi cheo leo” (Dc 2,14)
Ra khỏi mình, em ơi Cái hóc núi khôn dời Người chờ em ở đó Phía thấp dưới chân đồi
Người nên nhỏ bé thôi Không bận vướng ngai, ngôi Ôi người là khiêm nhượng Chỉ để yêu trọn đời
Cái tháp ngà tên “tôi” Người xô ngã tơi bời Đi cùng trời cuối đất Gieo yêu thương rạng ngời
ả giang hồ, 17-6-2015
SÓNG THỨC
Sóng vẫn thức muôn đời, không chịu ngủ Lúc rì rào, lúc gào thét, chẳng yên Một thoáng thôi tưởng mặt biển dịu hiền …lòng đại dương con sóng ngầm dữ dội
Sóng trắng đêm xô đời nhau chới với Chìm về đâu? Đắm đuối dưới vực sâu? Dạt vào bờ, mờ mịt bến muôn sau? Đành thua cuộc, đáy rêu sầu sâu thẳm
Sóng vẫn thức, chưa khi nào sóng vắng Trên biển đời chưa phút lặng bình yên Nỗi thương đau niềm cay đắng lụy phiền Dâng như sóng xô đời em ngã quỵ
Sóng vẫn thức vẫn muôn đời vô ý Cứ nhịp đều những giai điệu hồn nhiên Mặc ai khiếp hãi, mặc ai chao nghiêng Mặc ai lênh đênh, mặc ai chìm, ai nổi
Sóng vẫn sóng muôn đời không có lỗi Khổ đau cuộc đời chẳng làm tội cho ai Chỉ tại con không nắm chặt tay Ngài Là Thiên Chúa quyền oai hơn ngọn sóng
Xin cho con niềm tin yêu hy vọng Đi trên sóng đời, vượt những thương đau Con chẳng buông tay Chúa lúc cơ cầu Và cả lúc tưởng chừng như biển lặng
ả giang hồ, 06-8-2014
BƯỚC TRÊN SÓNG
Những con sóng phàm trần vô tình quá Cứ thét gầm ồn ả giữa trùng khơi Em ngất ngư rồi, sóng chẳng muốn thôi Đợi chìm lấp sóng mới nguôi vùi dập
Những con sóng cuồng tình dâng tới tấp Cuốn em vào cơn nghiện ngập u mê Trong vực sâu đày đọa ê chề Tay vung với giữa tư bề tăm tối
Những con sóng tiền tài quay dữ dội Chưa mất thăng bằng em đã vội chao nghiêng Có cả trăm hoa dưới lũng lụy phiền Tàn úa lắm phơi bên hiên thần chết
Những con sóng tuổi tên mình bất diệt Nhốt em vào hầm bưng bít vô tâm Một mình thôi là đủ cả gian trần Dăm ba bữa thiêu thân tàn khói trắng
Những con sóng vô thần như rất lặng Mà hóa ra hung hãn đến khiếp kinh Dần cuốn em xa khỏi mối chân tình Cho tê điếng cõi phù vinh gian trá
Những con sóng đau thương đầy nghiệt ngã Tát vào mặt em nhục nhã bi thương Em chào thua chưa kịp chút can trường Rồi chìm xuống giữa lòng đêm vô vọng
Lời thầm bảo đừng trách chi con sóng Hãy trách mình loài nhát đảm, hèn tin Sóng có việc sóng, mình có việc mình Hãy tin tưởng và bước đi trên sóng…
ả giang hồ, 5-8-2014
BA CHUÔNG
VỮNG LÒNG TIN
Chúa vẫn bên con giữa biển đời mà con cứ tưởng mình đơn côi biển dâng cả sóng lòng kinh hãi trời hét cuồng phong trí rụng rời lo lắng chìm thuyền con chết chắc thản nhiên đắm giấc Chúa im hơi lòng tin hèn kém nên quên mất quyền phép vô biên vua đất trời
quyền phép vô biên vua đất trời chỉ cần phán bảo một lời thôi biển yên sóng lặng hân hoan đến mây đãng trời quang khốn khó vơi mãi mãi một lòng tin cậy Chúa thiên thu vạn tiếng ngợi khen Người còn bao phen sóng ngông cuồng nữa con vững lòng tin có Chúa rồi
ba chuông, 16-6-2015
CẢM ƠN SÓNG
Biển ơi biển, hãy cứ là biển nhé! Sóng ngàn khơi cứ tung tóe dâng cao Em cứ đi trên sóng dữ thét gào Lòng tin vững bên em, luôn có Chúa
Dẫu mưa giông hay sóng cuồng vây bủa Hòng ba chìm bảy nổi chín lênh đênh Chớ hoài nghi, hãy cứ gọi đúng tên Lạy Đức Giê-su xin Ngài cấp cứu!
Tình yêu thương nơi uy quyền thiên hựu Vẫn lớn hơn cơn sóng dữ biển đời Khổ đau nào làm khiếp hãi, chơi vơi Khi có Chúa, Chúa đất trời nâng đỡ
Hãy tựa nương trong cánh tay che chở Lúc hiểm nguy, khi sóng gió tơi bời Đặt niềm tin chỉ nơi Chúa mà thôi Em có thể dời núi non, dời biển
Biển ơi biển cứ gào lên thành tiếng Khổ đau ơi cứ đau điếng dài lâu Sợ gì đâu trong biển sóng nhiệm mầu Cảm ơn sóng, thử lòng nhau tin tưởng
Ba Chuông, 05-8-2014
HÃY KHIÊM NHƯỢNG
Xuống biển ?! Chẳng có gì làm em sợ Chỉ sợ em không giữ nổi thăng bằng!!! ………….. Khi gió chiều cuồn cuộn sóng lên trăng Bầy tiên nữ rủ chị hằng tắm biển Nghe lòng em cũng lúng la, lúng liếng Thích đùa thôi cho đủ chuyện trần gian
Có hay đâu khi sóng dữ dâng tràn Tay chới với bờ cát xa ngàn dặm Mới hiểu ra điệu đà kiêu sa lắm Sẽ có ngày em mất mạng như chơi
Khiêm nhượng đi, ôi nhân đức tuyệt vời Biết hèn yếu trên sóng đời cuồng nộ Tự sức mình không thể nào bền đỗ Vượt trùng dương về hạnh ngộ thiên thu
Hãy nương mình nơi sức mạnh Giê-su Con Thiên Chúa đầy quyền uy dũng lực Trong tay Ngài luôn an tâm vững bước Lũ sóng cuồng không vùi được em đâu
Khiêm nhượng đi, khiêm nhượng có phép màu Giục tín thác, Ngài mau ra tay cứu Khi cùng khốn, lúc đau thương tàn lụi Chính tay Ngài vực dậy giữa trùng khơi
Bấy giờ em mới thực sống em ơi
Ba Chuông, 07-8-2014
M. SAO KHUÊ
XIN ĐỪNG GIẢ VỜ QUÊN
Chúa ơi đừng giả vờ quên Thử lòng con có vững bền van xin Vững bền cậy, vững bền tin Vững bền yêu mến hết tình trao dâng
Thử lòng con, đã bao lần Hết sàng rồi sẩy cho vâng ý Ngài Giả vờ ngủ giấc thật say Mặc cho bão tố đọa đày thân con
Sức con rồi cũng mỏi mòn Nhưng nhờ sức Chúa nên không sợ gì Xin cho con chớ hoài nghi Bởi tay Ngài vẫn níu ghì con đây
Xin đừng vì đớn đau này Mà con cả dám buông tay bội thề Gánh đời dẫu có nặng nề Tình thương Chúa vẫn tràn trề nhưng không
Cho con kiên vững cậy trông Hết lòng tin tưởng, hết lòng mến yêu Chúa chẳng quên, Chúa thương nhiều Tên con Chúa đã khắc ghi trong lòng
M. Sao Khuê, 06-8-214
GỬI EM HÀNH KHẤT
em sẽ không còn xinh đẹp nữa khi ngửa đôi tay xin tiền tôi nhưng em là ái nữ Chúa Trời khi khấn xin Người, đầy thành ý
trong con mắt đời, em tuyệt mỹ chỉ khi là người bố thí thôi trong con mắt Chúa, em rạng ngời khi chọn chính Người nơi nương tựa
em thiếu thốn, và thiếu thốn nữa khi còn ngửa tay xin tiền ai nhưng em giàu có rất lâu dài khi trong tay Ngài em tín thác
bạn bè thế gian và tiền bạc người tình, của cải khác nhau xa nhận hân hoan, vui vẻ, an hòa cho đau đớn, xót xa, cáu gắt
đừng nhé em, đừng làm hành khất trong cuộc đời vô cảm lên ngôi hãy cứ xin, xin Đức Chúa Trời Người chẳng dám nửa lời khinh miệt
mà lại còn yêu em tha thiết chỉ trong Người, em xinh đẹp ngàn thu
M. Sao Khuê, 18-6-2015
GÃ TUẦN PHIÊN
XIN NGÀI ĐƯA TAY NẮM
Gã tuần phiên sắp ngã quỵ thân đời Vẫn căng mắt chờ trời mau hừng sáng Đêm sóng vỗ ầm ầm bên hữu mạn Mà trăng khuya hà tiện sáng trùng khơi
Một chút yêu le lói phía xa vời Chưa đủ ấm trái tim côi băng giá Một chút nhớ, một chút thương vội vã Có chăng là lệ lả chả thoáng vơi
Gã tuần phiên nghe nhân ái qua đời Nỗi đau nào rạng ngời như đinh sắt Chút từ tâm vắng rồi xa hút mắt Cả lời yêu cũng im bặt tầng không
Còn nơi nào là địa chỉ cậy trông Cho đêm ngắn lại, ngày hồng mau đến Ai dám biết phút giây nào hò hẹn Chỉ biết lòng hổ thẹn quá hoài nghi
Ai đưa gã đến? Ai dẫn gã đi? Sao không giữ Ai hết hạn kỳ dương thế Gã bạc tình hay Ai kia tồi tệ Để tàn đêm sóng dâu bể dập vùi
Cuối cuộc tình, chỉ có Chúa mà thôi Xin cấp cứu kẻ mồ côi dại lắm Tay con đây xin Ngài đưa tay nắm Kéo con lên khỏi vực thẳm trùng khơi…
gã tuần phiên 04-8-2014
CHÚA VẪN Ở NGAY BÊN
Gã tuần phiên vẫn mong trời mau sáng Cơn đau nào chưa hết hạn hành hung Thì mỗi phút giây còn cứ anh hùng Để chiến thắng nỗi cơ cùng tuyệt vọng
Trái tim đau, cả biển lòng dâng sóng Là cuồng phong, cơn thắt ngực tái tê Biển mênh mông, đêm cô vắng não nề Nghe có tiếng Người bước đi trên sóng
Kìa Người đến thắp lên niềm hy vọng Tráng sĩ ơi em vẫn thức bên chàng Để sẻ chia bao đau đớn phủ phàng Để tiếp sức vững vàng niềm tin tưởng
Chúa không hiện ra và đi trên mặt sóng Như đến với Phê-rô lúc hiểm nguy Nhưng vẫn bảo con, đừng khiếp hãi chi Chúa hiện diện bằng trái tim nhân ái
Trong nỗi đau đời đêm đêm quằn quại Vẫn có người còn mãi nhớ đến con Lời nguyện xin, tha thiết hết tâm hồn Cho con được vững lòng trông cậy Chúa
Tạ ơn Chúa, con không cô đơn nữa Bởi con tin Chúa vẫn ở ngay bên Nơi trái tim, bàn tay rất dịu hiền Cả nỗi nhớ, chút niềm riêng xa ngái
Chúa hiện diện bằng trái tim nhân ái…
gã tuần phiên, HN 08-8-2014
TRONG MẮT CON
trong mắt con, cha là người dại dột tuổi thanh xuân thiêu đốt giữa rừng sâu bao nhiêu năm không vượt nổi cơ cầu chiều bóng xế vẫn kiếp sầu đói khổ
trong mắt con, cha là người vô độ đua thời gian, chẳng phút nghỉ, giờ ngơi được gì đâu khi nhìn lại một đời có chăng là cảnh hơi tàn, sức tận
trong mắt con, cha là người ngu xuẩn sinh con ra cho ăn học mà chi để bây giờ người trí thức khinh khi lão chẳng có chút gì mà dưỡng lão
trong mắt con, cha là người khờ khạo chẳng hiểu gì chuyện thế giới văn minh cứ khư khư níu giữ một mối tình chiếc chõng tre, nằm bên hè đón gió
trong mắt con, cha là người khốn khó sự nghiệp đời là một bó nhạc, thơ chẳng ai mua, còn bị chửi dại khờ không đem đốt, mà chờ ngày tẩm liệm
trong mắt con, cha là người bí nhiệm cứ âm thầm chịu tai tiếng ngu si đêm tuần phiên trong vắng lặng diệu kỳ chờ ai đó giữa lòng khuya héo hắt…
Ý kiến bạn đọc