Chùm thơ 222

Đăng lúc: Thứ hai - 08/06/2015 02:48 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
 
CHÙM THƠ 222
CN LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA

07-6-2015
PM. CAO HUY HOÀNG
 
 
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô (Mc 14, 12-16. 22-26)
 
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn bánh không men là ngày giết chiên mừng lễ Vượt Qua, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: "Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua tại đâu?" Người liền sai hai môn đệ đi và dặn rằng: "Các con hãy vào thành, và nếu gặp một người mang vò nước thì hãy đi theo người đó. Hễ người ấy vào nhà nào thì các con hãy nói với chủ nhà rằng: Thầy sai chúng tôi hỏi: 'Căn phòng Ta sẽ ăn Lễ Vượt Qua với các môn đệ ở đâu?' Và chủ nhà sẽ chỉ cho các con một căn phòng rộng rãi dọn sẵn sàng và các con hãy sửa soạn cho chúng ta ở đó". Hai môn đệ đi vào thành và thấy mọi sự như Người đã bảo và hai ông dọn Lễ Vượt Qua.
Đang khi họ ăn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông mà phán: "Các con hãy cầm lấy, này là Mình Ta". Rồi Người cầm lấy chén, tạ ơn, trao cho các ông và mọi người đều uống. Và Người bảo các ông: "Này là Máu Ta, Máu tân ước sẽ đổ ra cho nhiều người. Ta bảo thật các con: Ta sẽ chẳng còn uống rượu nho này nữa cho đến ngày Ta sẽ uống rượu mới trong nước Thiên Chúa". Sau khi hát Thánh Vịnh, Thầy trò đi lên núi Cây Dầu.
 
Đó là lời Chúa.

 
 
 
HƯƠNG NAM
 
BÁNH RƯỢU
 
 
 
Người bằng lòng chịu nghiền ra cho nát
Biến đời mình thành tấm bánh thơm ngon
Cho ai kia được diễm phúc vĩnh tồn
Trong cõi sống dồi dào ơn bất diệt
 
Người bằng lòng tuôn dòng châu bửu huyết
Thành suối thiêng thỏa khát vọng vô biên
Xóa tội khiên nên sáng láng tinh tuyền
Cho nhân loại chung miền vui vĩnh cửu
 
Ôi nhiệm mầu ẩn trong hình Bánh Rượu
Mắt tục phàm nào suy thấu lẽ thiêng
Một tình yêu bởi Khiêm Nhượng, Dịu Hiền
Cả trần thế không tình nào sánh ví
 
Máu Thịt Người nên lương thần mỹ vị
Bổ sức ai ngày lưu ký trần gian
Vượt hành trình ngàn cay đắng, tân toan
Về đến bến Thiên Đàng vui vĩnh hạnh
 
Máu Thịt Người, nên lời mời rất thánh
Gieo Tin Mừng, bẻ tấm bánh mình ra
Cho tha nhân được no thỏa an hòa
Cùng đức mến vượt qua đời dương thế
 
Xin tôn vinh Chúa Giê-su Thánh Thể
Người giúp con vượt dâu bể trần gian
Bằng tình yêu cho đi đến tận, tàn
Nên Bánh Rượu thơm ngon đời dâng hiến…
 
Hương Nam, 04-6-2015


BIỂN TÌNH THÁNG SÁU
 
 
 
chiều nay sóng biển vô duyên
dội vào lẽ kín, niềm riêng đôi lòng
chẳng vì đời vẫn chưa xong
thì đôi còng nhỏ còn mong sum vầy
 
trên đồi cát, dấu vân tay
chưa che nổi dấu tình đầy trong nhau
nửa mùa trước, nửa mùa sau
bấy nhiêu mùa… vẫn rực màu thủy chung
 
ai kia khát hẹn trùng phùng
ai kia thin thít thâm cung mịt mờ
cầm bằng cung nhạc, tứ thơ
long lanh mắt lệ đôi bờ xa xuôi
 
cứ chờ nhau, tới khôn nguôi
đồi bên biển, người vắng người, nghìn thu
có về đâu, cõi mịt mù
cũng còn giữ lại lời ru chân tình
 
vô duyên đi, sóng nhỏ xinh
thản nhiên vỗ, cho lung linh bọt bèo
nỗi nhớ nào, sẽ mang theo
về lòng biển thẳm Tình Yêu vô cùng…
 
hương nam, 05-6-2015
 
 
M. SAO KHUÊ
 
 
CON KHÔNG LÀ KHÁN GIẢ
 
“Mỗi lần dâng Thánh lễ là mỗi lần giang tay đóng đinh con lại trên Thánh giá, và uống cạn chén đắng với Chúa. Đây không có chỗ cho khán giả” (Chân Phước Hồng y Nguyễn Văn Thuận, Đường Hy Vọng 357).
 
 
con không là khán giả
đến đây xem vở tuồng Thập Giá Đức Giê-su
rồi thoảng khóc, thoảng cười
thoảng miệng hò, tay vỗ
hồi khen, lúc chê, khi nguyền rủa
có người kia điên dại đến quên mình
vác thập giá lên đồi, chịu đóng đinh
phơi tấm thân trần, máu tuôn xối xả
 
con không là khán giả
đến đây xem điều nhiệm lạ thần linh
một người kia chịu biến hóa thân mình
nên Bánh Rượu, nên của ăn thức uống
cho đám dân đen chia nhau chung hưởng
nếm mùi tình trời,
thưởng vị mặn máu hồng tươi
lòng khát khao cho đời hồng phúc cả
 
con không là khán giả
nhưng là người cùng vác thập giá với Giê-su
cùng tiến dâng hy lễ toàn thiêu
là toàn thân con với tình yêu trao hiến
chính con sẽ là lễ vật cung tiến
tới trời cao, tới tận cõi lòng Cha
chính con sẽ là tấm bánh bẻ ra
cho nhân thế chia nhau nguồn sống thật
 
ôi thánh lễ Mi-sa cao quí nhất
cho con thông phần sát tế đời con…
 
 
M. Sao Khuê, 04-6-2015
 
 
THÁNH LỄ ĐỜI CON
 
 
Con dâng thánh lễ hằng ngày
Trong nhà, ngoài phố, nơi này, chỗ kia
Mỗi khi con chịu sẻ chia
Đồng tiền, nắm gạo cho ai khốn cùng
 
Âm thầm, lặng lẽ, khiêm cung
Hiệp thông trong mối tình chung cao vời
Cùng Giê-su, Máu Thịt Người
Con dâng thánh lễ cuộc đời con đây
 
Bánh đời đã sẵn trên tay
Là bao thương khó miệt mài vì yêu
Rượu đời còn mãi chắt chiu
Đường trần tất tả cô liêu chiều tàn
 
Một dâng hiến, một hân hoan
Trong Giê-su, có chứa chan ân tình
Nhiệm mầu sự sống phục sinh
Khởi đi từ nhịp đóng đinh vì người
 
Con dâng thánh lễ giữa đời
Xin là lễ thánh đẹp ngời lòng Cha
Dẫu là chia bảy, sẻ ba
Cho người hạnh phúc sum hòa Chúa ơi…
 
 
M. Sao Khuê, 05-6-2015
 
 
 
 
BA CHUÔNG
 
GIAO ƯỚC MỚI
 
 
 
Máu chiên bò xưa rảy trên toàn dân
Đỏ đậm thắm như một lần cam kết
Giữ giới răn thập điều không sai lệch
Thờ phượng Chúa Trời, yêu mến tha nhân
 
Chỉ một Chúa thôi, không lạy tà thần
Yêu mến tha nhân như thân mình vậy
Giao ước cũ mở dần nguồn tình ái
Của Chúa Trời yêu nhân loại vô song
 
Máu Đức Ki-tô, đổ xuống đồi hồng
Viết Giao Ước Mới thỏa lòng Thiên Chúa
Cha toàn năng đã không ngần ngại nữa
Ban Con Một Mình cứu chuộc trần gian
 
Máu tẩy sạch tội đời thưở hồng hoang
Mình hiến tế nên lương thần người thế
Đức Ki-tô là Tình Yêu, Thánh Thể
Là Bánh Rượu thiêng mỹ vị, trường sinh
 
Giao ước mới là hy hiến thân mình
Cho người yêu sống và phục sinh vinh hiển
…..
Mỗi lần con khiêm cung mời Chúa đến
Cõi lòng con nên cung điện nguy nga
Được Chúa yêu và yêu Chúa thật thà
Con cam kết con sẽ là Bánh Rượu
 
Bánh thơm ngon, rượu nồng hương mỹ tửu
Con hiệp dâng cùng Hy Lễ cứu đời
Cho con yêu như Chúa, Chúa con ơi
Hiến mạng sống vì người mình yêu mến
 
Ba Chuông, 30-5-2013
 
 
 
 
CÕI VỀ VĨNH CỬU
 
 
 
Cho em xin một cõi về vĩnh cửu
Sau cuộc làm người rong ruổi, chia ly
Một hành trình, đã đến và đã đi
Cùng đích nơi đâu cuối hạn kỳ dương thế
 
Lòng mê muội trên phố đời diễm lệ
Đến một chiều hoang phế cả tâm can
Nghe trong tim bao ước vọng đương tan
Còn lại mỗi tấm thân tàn vờ vật
 
Bởi em đã thở khí phàm cõi đất
Ăn thức tục phải hư nát nghìn thu
Uống thức hèn trong hồ mộng phù du
Mà đắm đuối đến cuối chiều nghiêng bóng
 
Cho em xin chút muộn màng hy vọng
Ngã đời mình vào biển rộng khoan dung
Ơn thứ tha đại lượng đến vô cùng
Cho em được thần lương Người nuôi dưỡng
 
Của ăn đàng, em đáng đâu được hưởng
Mà Người yêu, em tin tưởng Người yêu
Dẫu em thờ ơ, phụ bạc bao chiều
Người chẳng chấp vì yêu em quá bội
 
Cho em xin một cõi về vĩnh cửu
Cho em xin chút Bánh Rượu trường sinh
 
Ba Chuông, 21-6-2014
 
 
LƯƠNG THỰC THẦN LINH
  
 
Con đang sống như một người đang chết
Vì không hưởng dùng lương thực thần linh
Lo cho khỏe to, xinh đẹp ngoại hình
Thì không thể trường sinh trong cõi sống
 
Mãi lao đao chuyện phàm trần cuồng vọng
Tìm hư danh bay bổng ở trên cao
Chọn thức ăn đầy hương vị ngọt ngào
Trong thoáng chốc rồi đi vào cõi chết
 
Bao nhiêu năm chưa thấy mình mỏi mệt
Ở tuổi nào cũng luyến tiếc phù vân
Trời đổ bóng xa, trăng đổ bóng gần
Mà chẳng thấu một phàm trần đổ nát
 
Đêm thức giấc đếm vì sao đi lạc
Có cả con trong bãi rác tàn hoang
Rất xa xôi xa cõi phúc thiên đàng
Con đang chết giữa tiệc phàm mê đắm
 
Có lẽ nào con cho là lạ lẫm
Của thường sinh Thịt Máu Chúa Giê-su
Hay vì con chẳng muốn sống thiên thu
Trong lòng Chúa luôn nhân từ chí ái
 
Xin cho con lòng khát khao Chúa mãi
Thánh Thể Ngài là lương thực thần linh
Cho con đi đi trọn cuộc hành trình
Nhờ sức Chúa, về trường sinh hạnh phúc
 
Ba Chuông, 20-6-2014
 
 
GÃ TUẦN PHIÊN

CHƯA LÀ TẤM BÁNH
 
 
 
đời con vẫn chưa là tấm bánh
để nuôi ai bất hạnh hôm mai
vội chiều mây tím giăng đầy
Chúa ơi, mấy nữa phút giây thẹn thùng
 
đời con vẫn muôn trùng xa cách
người anh em bẽ mặt cùng đinh
vội đêm cú vọ lay tình
Chúa ơi, chỉ biết lặng thinh nghẹn lời
 
đời con vẫn chưa rời vỏ ốc
tháp đài riêng chỉ một mình vui
vội khuya nhạc ngựa xa xuôi
vọng về gần lại điếng người ngu si
 
đời con đó, có gì còn lại
nếu không là tàn hoại vong thân
bởi con chọn cuộc phàm trần
nơi hư nát, tưởng muôn năm vững bền
 
đôi con mắt ngước lên thèm khát
lòng khoan dung dào dạt vô biên
Chúa ơi! con, gã tuần phiên
chưa là tấm bánh trong miền phù sinh
 
thứ tha con, ôi tình thương xót
một cuộc đời bèo bọt vô duyên
Chúa ơi! con, gã tuần phiên
……
 
gã tuần phiên, 03-6-2015
 
 
HỒ GIANG A

TRONG ĐỨC GIÊ-SU
 
 
chị có giàu sang hay em nghèo khó
chị ở nhà lầu, em xó chợ tanh tôi
chị xe hơi, em mòn dép giữa đời
chị sáng sủa em đen ngòm xấu xí
 
em thấp hèn, chị con nhà quyền quí
em bấy bữa rau, chị rượu thịt dư thừa
em bệnh hoạn tật nguyền, chị còn khỏe hơn xưa
em đói khổ nợ nần, chị vung tiền qua cửa sổ
 
sẽ không còn cách ngăn, cao thấp nữa
khi chúng mình cùng dùng bữa tiệc thiêng
thịt máu Đức Giê-su thật diệu huyền
sẽ nối kết chị em mình hiệp nhất
 
bao lâu em chưa thành tâm khao khát
được rước Người vào tận cõi lòng em
là bấy lâu mình cứ mãi xa thêm
em xa chị, chị xa em, cao thấp!
 
bao lâu chị chưa yêu nguồn sống thật
chưa ngộ đời chuyện còn mất nay mai
chưa thiết tha rước lấy Sức Sống Ngài
là bấy lâu, chị em dài xa cách
 
nguyện Thánh Linh thương soi lòng lữ khách
biết khát khao nguồn sống thật vô biên
để cùng nhau nên một mối tình thiêng
trong Đức Giê-su, dịu hiền, khiêm nhượng…
 
 
ả giang hồ, 04-6-2015
 
TRẢ NỢ YÊU
 
 
 
Giữa lưng chiều em vào giấc hôn mê
Phố tưởng em quên lời thề tao ngộ
Ai dám biết giờ ra người thiên cổ
Mà long lanh đôi hàng lệ xót thương
 
Thêm nữa đi, bao oán trách đời thường
Đừng mặc niệm kẻ mười phương trôi dạt
Đáng gì đâu chút tro tàn, bụi lạc
Thân giang hồ, quen phiêu bạt lưu linh
 
Em đã quên quên tên tuổi đời mình
Để chỉ nhớ đám cùng đinh phố chợ
Trải lòng yêu như đã từng mắc nợ
Có trăm năm xoay xở cũng không xong
 
Khi đã yêu trút cạn cả chén nồng
Mà ai ấy chưa thỏa lòng tình ái
Vẫn thản nhiên như một loài hoa dại
Uống sương trời mà ngại đáp ơn yêu
 
Em vào giấc hôn mê, giữa lưng chiều
Phố bỗng vắng buồn thiu lời oán trách
Sao chẳng thương ả giang hồ chân chất
Đương cúi đầu, gục mặt trả nợ yêu
 
 
ả giang hồ, 02-6-2015
 

VƯỢT QUA
 
 
 
Con đi qua mùa gió loạn
Ngã nghiêng cuộc đời, lơ lãng tình phai
Lời chua xót, tiếng chê bai
Như búa như đinh vào tai vào óc
 
Gian nan không hề bật khóc
Khổ đau chẳng làm tang tóc niềm tin
Càng đau đớn, lắm trung trinh
Nguyên vẹn thủy chung mối tình nhiệm lạ
 
Con đi qua chiều đói lả
Phất phơ tàn thu, rệu rả tàn đông
Bên này biển, bên kia sông
Xa tắp xa kia vườn hồng rực rỡ
 
Cô đơn chừng như vụn vỡ
Giá băng cõi lòng cứ ngỡ tàn hoang
Càng hư nát, có chứa chan
Hy vọng xanh lên đẹp ngàn hạnh ngộ
 
Con đi qua đồi máu đổ
Thoảng hương ân tình cứu độ trần gian
Cho nhân thế, cả cho con
Hiểu nghĩa vượt qua để còn hiện hữu…
 
ả giang hồ, 02-6-2015
 
 
 PDF
 

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 25 trong 5 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 
Tin Giáo phận