BIỂN VẪN VỖ NHỊP TÌNH
Đức Cha ơi! Biển chỉ còn sóng vỗ (1)
Thuyền biệt khơi về bến đỗ xa xôi
Trăng Ta-pao chừng khuyết nửa nụ cười
Đôi lục bát mỗi mười ba, im ắng
Chiên mồ côi trắng một rừng tang trắng
Chút tàn tro lịm lặng xót mùa xa
Đã đành buông niềm mê đắm phù hoa
Sao đành nhận nỗi ly sầu tê tái
Thanh thản người đi, tơ vò kẻ ở lại
Gót son hồng giờ đen nháy ruộng châu
Đức Cha đi khi mùa tím khởi đầu
Nhắc con cái biết đâu là nguồn cội
Yêu nhau đi thời gian đang rất vội
Không biết chờ chẳng biết đợi một ai
Khiêm nhường đi, đừng ảo tưởng anh tài
Sẽ sống mãi trong lâu đài trần thế
Hiền lành đi mới mong điều có thể
Nên giống người đổ máu lệ vì yêu
Hồn nhiên đi sáng sớm tới mịt chiều
Cạn chén đắng nên huyền siêu ngọt lịm
Hát cho vui đời, đời vui ơn mầu nhiệm
Khúc tân ca trong lòng biển xót thương
Có cô đơn giữa thinh vắng đêm trường
Mới thấu hiểu nghĩa vườn yêu rướm máu
…
Đức Cha ơi! Như Lời Tình Yêu Dấu
Vẫn âm vang trong bất động ngàn thu:
Duy “Thống Khổ” mới nên giống Chúa Giê-su
Người Mục Tử Hiền Lành và Khiêm Nhượng
Xin Chúa nhân từ, khoan dung vô lượng
Đón tôi tớ Người vào hưởng phúc vinh
Đức Cha ơi! Biển vẫn vỗ nhịp tình…
(1) Thơ Xuân Quỳnh
(Trước thi hài Đức Cố Giám Mục Giuse Vũ Duy Thống)
Gã Tuần Phiên, 03-3-2017
Mã an toàn:
Hôm nay cũng là ngày hành hương Năm Thánh Tử Đạo Việt Nam của Linh mục đoàn Phan thiết nên các cha tề tựu đông đủ và tham dự ngày tĩnh tâm tháng 10.
Ý kiến bạn đọc