chùm thơ 206

Đăng lúc: Thứ hai - 16/02/2015 23:48 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
 
chùm thơ 206  
CN 6 TN B

VÀO CHAY – XUÂN ẤT MÙI – 15-02-2015

PM. CAO HUY HOÀNG
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.  (Mc  1, 40 – 45)
Khi ấy, có một người bệnh cùi đến van xin Chúa Giêsu và quỳ xuống thưa Người rằng: "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể khiến tôi nên sạch". Động lòng thương, Chúa Giêsu giơ tay đặt trên người ấy và nói: "Ta muốn, anh hãy khỏi bệnh". Tức thì bệnh cùi biến mất và người ấy được sạch.
Nhưng Người nghiêm nghị bảo anh đi ngay và dặn rằng: "Anh hãy ý tứ đừng nói cho ai biết, một hãy đi trình diện cùng trưởng tế và dâng của lễ theo luật Môsê để minh chứng mình đã được khỏi bệnh".
Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao và loan truyền tin đó, nên Chúa Giêsu không thể công khai vào thành nào được. Người dừng lại ở ngoài thành, trong những nơi vắng vẻ, và người ta từ khắp nơi tuôn đến cùng Người.

Đó là lời Chúa.
 
 
 
 
HƯƠNG NAM
 
CON HỦI
 
 
 
người vô tội bỗng dưng là tội nhân
người chưa bệnh thoắt trở thành con hủi
có phải vì người gầy còm, đen đủi
mà phàm trần vội xua đuổi, lánh xa
 
một trần gian chuộng mái tóc làn da
hơn trân quí lòng thật thà thanh khiết
người gian dối, hủi tâm hồn ai biết
sao nỡ đành khinh miệt kẻ lòng ngay
 
một trần gian chọn vóc dáng hình hài
có mỹ phẩm trong tay là thẩm mỹ
không cần có chút thành tâm, thiện chí
lòng xót thương như chân lý lỗi thời
 
ai dám tin đã có chỉ một người
cứu nhân thế, bỏ ngai trời xuống đất
người đẹp nhất, chịu làm người xấu nhất
đang cùng đi tất bật giữa phàm nhân
 
gánh trên vai bao thương tích tật nguyền
là tôi tớ, là con chiên đền tội
đấng thánh thiện, đấng tinh tuyền tuyệt đối
mặc vào mình con hủi của nhân gian
 
con tin Ngài, Lạy Chúa, Chúa yêu con
vì con tội, nên Ngài toan phong hủi
cho con xinh đẹp, ngài đành đen đủi
để con tự do, Ngài lầm lũi bước chân
 
vào mùa chay, cũng vào một mùa xuân
xin làm mới trong con niềm vui mới
là niềm vui người biết mình có tội
nhờ Lời Ngài biến đổi xác hồn con
 
Hương Nam, 12-02-2015
 
 
CHÚT TÀN TRO
 

 
chút tàn tro, rắc trên con
nhớ mình từ cõi hư không đời đời
tình yêu Thiên Chúa cao vời
thương con, tạo tác nên người trần gian
 
chút tàn tro, của tan hoang
của chóng vánh, của vội vàng bay đi
kiếp người sinh ký tử qui
cuộc đời đoạn tuyệt, chia ly từng ngày
 
chút tàn tro, của trắng tay
trắng tên tuổi, trắng lâu đài trần gian
trắng lo toan, trắng mộng vàng
đã đành, trắng cả hàm oan tình đời
 
chút tàn tro, của rụng rời
phận người lá rụng, hoa rời môi ngoan
rụng rơi bất chợt, bàng hoàng
rã rời thân thể tro tàn gió bay

 
chút tàn tro, chút duyên may
một tàn tro dại khởi ngày phục sinh
tàn tro từ cõi thiên đình
xuống đời gánh  phận điêu linh loài người
 
chút tàn tro, trỗi dậy rồi
cho con tín hiệu mừng vui vô cùng
chút tàn tro của thủy chung
một lòng thương xót tín trung muôn đời
 
cho con tin, tàn tro Người
để con hy vọng cùng Người Phục Sinh
 
Hương Nam, 13-02-2015
HỒ GIANG A
KHÔNG CÒN LÀ MÌNH
(x. Is 53,3-5)

người đã không còn là mình nữa
giữa thế giới vụn vữa, ta bà
vòng tay ba cõi xa cả ba
cuộc đời như chưa hề quen biết
 
gió thừa còn chưa thương với tiếc
huống là trăng muộn thiết tha chi
còn một mình gặm nhấm sầu bi
nơi quán trọ nghĩa nghì, côi cút
 
đêm tàn đêm, bờ tình heo hút
bến khuất mờ xa vuột mắt mây
quờ đôi tay chẳng có bàn tay
người dấu yêu còn ai nghe ngóng
 
không tuổi, tên, giữa ngày náo động
không hoàn không, trống rỗng, tan hoang
góc trời riêng vắng nắng địa đàng
vắng giọt lệ nhân gian thương xót
 
cũng không là chút bèo, chút bọt
không là gì nữa giữa cuộc đời
để từ không, nên có, rạng ngời
làm mới lại loài người hoang phế
 
người phung cùi, hay người cứu thế
dọc đường trần dâu bể phù sinh
trở thành không, không còn là mình
để nên có, bình minh sự sống
 
ả giang hồ, 10-02-2015
 
ĐÃ YÊU THÌ KHÔNG MUỘN

 
không phải con nghi ngờ
về lòng lành của Chúa
nhưng vì con nhớp nhúa
đến tan vữa, tàn hoang
 
con chẳng nhìn ra con
chẳng dám thương mình nữa
thì dám đâu xin Chúa
thương xót chữa lành con
 
thôi thì một khát mong
cứ theo ý Ngài muốn
đã yêu thì không muộn
xin làm mới thân con
 
chờ từ lâu, mỏi mòn
lời này chưa dám nói
bởi biết mình tội lỗi
nên cất giữ trong lòng
 
con tin Ngài hiểu con
tội tình nên tồi tệ
khiến Ngài ra nhơ uế
cứu con được sạch tinh
 
ôi trái tim si tình
trên bàn tay thương xót
toàn thân con ung nhọt
nên sạch, mới, mịn, hồng…
 
xin khắc ghi trong lòng
con đẹp xinh, Ngài muốn
đã yêu thì không muộn
Ngài làm mới đời con
 
ả giang hồ, 11-02-2015
 
BA CHUÔNG
 
NẾU CHÚA MUỐN
 

 
 
Đã bao lần con muốn mình được sạch
Nhưng rồi ra cũng lực bất tòng tâm
Bởi trong con có giác ngộ, có mê lầm
Đôi thiện, ác cứ chòng chành giành giựt
 
Đã bao lần con muốn mình thành thực
Mà trí lòng mãi lén lút, dối gian
Chút hư danh, chút hão vọng huy hoàng
Cùng hò hét trong tàn tro chóng vánh
 
Đã bao lần con muốn mình nên thánh
Đam mê đời như mạng nhện giăng tơ
Sợi mong manh, con hờ hững ơ thờ
Trăm ngàn sợi…bây giờ là tù ngục
 
Đã bao lần con muốn mình quy phục
Chỉ mình Ngài là phần phúc thiên thu
Mà sức con không thắng nổi ba thù
Thua và thua, rồi thua và thua mãi
 
 
“Nếu con muốn” chỉ toàn là thất bại
Thì thôi đành trao lại Chúa mà thôi
Cho con tin quyền năng Chúa cao vời
“Nếu Chúa muốn” “xin cho con được sạch…”
 
Ba Chuông, 12-02-2015
M. SAO KHUÊ
 
VÀO XUÂN
 

 
Vào xuân tìm lại chính mình
Tìm đôi con mắt mang hình trái tim
Giao thừa phút ấy lặng im
Mà nghe quá khứ lắng chìm thiên niên
 
Vào xuân tìm lại thức duyên
Chồi non nhấp nhú rất hiền rất thanh
Đất kia nhan sắc mới toanh
Người xuân sao mãi dỗ dành dư hương
 
Vào xuân tìm lại chút thương
Phận mình bèo bọt giữa đường phù hoa
Nhỡn nhơ trong cõi ta bà
Còn xuân nào nữa để mà nhởn nhơ
 
Vào xuân tìm lại nguồn thơ
Thuở còn e thẹn, đơn sơ, thật thà
Giờ nhòe con chữ làm ba
Mình còn không thể hiểu ra, huống người
 
Vào xuân tìm lại nụ cười
Biết mình nhơ uế, biết đời thứ tha
Sẵn sàng một đóa chia xa
Về trong nắng mới hồn hoa an bình
 
 
Vào xuân tìm lại chính mình
 
M. Sao Khuê, 12-02-2015
 
GÃ TUẦN PHIÊN
 
CHO CON NHÌN  THẤU LÒNG MÌNH
 
 

 
Cho con nhìn thấu lòng mình
Bao là nhơ uế, tội tình, hư thân
Sợ con, người tránh xa dần
Mặc con lầm lũi đường trần chơi vơi
 
Là gì trong mắt mọi người
Nếu không là một phận đời vô duyên
Võ vàng lẽ kín niềm riêng
Xót xa đau đáu bên hiên bụi bờ
 
Chỉ còn một mối tình thơ
Giữa bao nhiêu cuộc tình vờ hơi sương
Chỉ còn một chút xót thương
Giữa bao châu lệ đoạn trường vô tâm
 
Một mùa đời, mấy tháng năm
Mấy mùa xuân hát thì thầm lời yêu
Có ai ham chuộng bóng chiều
Ngồi trong nắng muộn tiêu điều chờ đêm
 
Chỉ mình Chúa, rất dịu êm
Động lòng bao nỗi truân chuyên đời người
Ơn thứ tha, thật tuyệt vời
Cho con nhận lại nụ cười thuở xưa
 
Yêu rồi, cứ tưởng như chưa
Lòng vừa sám hối, tình vừa thơm tho…
 
gã tuần phiên, 13-02-2015
 
GIAO THỪA
 
 

 
Mỗi đêm là một giao thừa
Chong đèn tự hỏi yêu chưa hỡi lòng
Mỗi sớm mai, có nắng hồng
Tình trời yêu đất mênh mông diệu huyền
 
Lẽ nào khát vọng tuần phiên
Mà không uống suối tinh tuyền tình xuân
Lẽ nào tàn buổi gian truân
Mà quên cảm tạ hồng ân diệu kỳ
 
Đời em vạn thuở xuân thì
Trong nguồn thánh sủng lưu ly ngập tràn
Đời em vạn thuở bình an
Trong nguồn tình ái vô vàn xót thương
 
Giao thừa đợi đón thiên hương
Tỏa nồng trọng thể thần lương nhiệm mầu
Dẫu là đêm có ngàn sâu
Thì niềm hy vọng còn thâu đêm dài
 
Em van xin, em khẩn nài
Cho em tinh tuyết như ngày xuân xưa
….
Mỗi đêm là một giao thừa
Chong đèn tự hỏi yêu chưa hỡi lòng
 
 
gã tuần phiên, 14-02-2015

file PDF
 
 
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 
Tin Giáo phận