Thứ ba tuần 12 thường niên

Đăng lúc: Thứ ba - 23/06/2015 01:27 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
Thứ ba tuần 12 thường niên

Lời Chúa: 
Mt 7, 6.12-14

6 “Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.
12 “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.
13 “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.14 Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.

SUY NIỆM 1

Trong Thánh Lễ của những ngày này, Giáo Hội cho chúng ta nghe lại Bài Giảng Trên Núi của Đức Giê-su, được kể lại trong sách Tin Mừng theo thánh Mát-thêu. Trong bài giảng đầu tiên này, Đức Giê-su công bố Tin Mừng Nước Trời (5, 1-16) và mời gọi chúng ta đón nhận và sống Tin Mừng Nước Trời: trước hết trong cách chúng ta tuân giữ Lề Luật; tiếp đến, vì Lề Luật, xét ở mức độ chữ viết, không chi phối hết mọi hành vi của chúng ta, nên Đức Giê-su nói về tương quan đích thật của chúng ta với Thiên Chúa, Cha của chúng ta ở trên trời, khởi đi từ việc thực hành những việc đạo đức: bố thí, cầu nguyện và ăn chay (6, 1-18), việc sử dụng những gì thuộc về cuộc đời này (6, 19-34) và cách chúng ta sống với người khác (7, 1-20: những bài Tin Mừng của tuần tới).

Trong cách chúng ta sống với người khác, trước hết, Đức Giê-su mời gọi chúng ta đừng xét đoán (7, 1-5 : bài Tin Mừng hôm qua thứ hai), tiếp đến là ba lời khuyên mà Giáo Hội cho chúng ta nghe trong bài Tin Mừng hôm nay :
- “Của thánh, đừng quăng cho chó ; ngọc trai chớ liệng cho heo” !
- “Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta.”
- “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong…”

*  *  *

Lời khuyên đầu tiên thật khó hiểu, lời khuyên thứ hai dễ hiểu, nhưng thật khó sống. Vậy chúng ta hãy lắng nghe ở lời khuyên thứ ba của Đức Giê-su, vì lời khuyên thứ ba sẽ giúp chúng ta hiểu lời khuyên thứ nhất và sẽ mang lại cho chúng ta sức mạnh để sống lời khuyên thứ hai. Vậy chúng ta nghe lại lời mời gọi thứ ba của Đức Giê-su :

Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.

Trong kinh nghiệm đi lại thường ngày, chúng ta thường chọn cửa rộng mà vào, và chọn đường thênh thang mà đi, vì dễ đi hơn, đi nhanh hơn và an toàn hơn. Nhưng lời của Chúa không liên quan cách chúng ta đi lại, nhưng ngang qua hình ảnh “cửa vào và đường đi”, Chúa muốn nói đến chính lối sống của chúng ta. Trong lối sống của chúng ta, có hai chọn lựa, hay nói cách khác, có hai cánh cửa, hay hai con đường (x. Tv 1) :

(1) Chọn lựa thứ nhất là chọn lựa sống theo Lời Chúa. Và khi chọn lựa sống theo Lời Chúa, ai trong chúng ta cũng có kinh nghiệm, lựa chọn này thật không dễ thực hiện trong cuộc sống, tương tự như chúng ta phải vào cửa hẹp và đi đường chật. Nhưng, đàng khác, ai trong chúng ta cũng phải nhìn nhận rằng, đó là lựa chọn làm cho chúng ta sống trong hiệp nhất, hòa thuận và yêu thương. Như chính Đức Giê-su sẽ nói với chúng ta trong Tin Mừng của Thánh Lễ thứ năm : “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá” (7, 25-25)

Để sống trong hiệp nhất, hòa thuận và yêu thương, thật không dễ dàng, nhưng rất đáng cho chúng ta nỗ lực và hi sinh để xây dựng. Bởi lẽ chỉ có hiệp nhất, hòa thuận và yêu thương mới làm cho chúng ta no thỏa, mới mang lại niềm vui và bình an.

(2) Lựa chọn thứ hai là lựa chọn không sống theo Lời Chúa, nhưng sống theo ý muốn riêng, theo lối sống vô ơn, theo lòng ham muốn, theo dục vọng, theo lòng ghen ghét và ghen tị. Lối sống này thật thoải mái, như lối sống của người con hoang đàng, bỏ nhà Cha ra đi, để đi vào cửa rộng và bước đi trên con đường thênh thang. Nhưng kết quả là đánh mất tất cả và đánh mất chính mình. Như chính Đức Giê-su sẽ nói với chúng ta trong Tin Mừng của Thánh Lễ thứ năm : “Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành” (7, 26-27)

*  *  *

Và một khi chúng ta lựa chọn sống theo Lời Chúa, chúng ta sẽ nhìn nhận người khác là anh chị em của chúng ta, là chính bản thân của chúng ta, thay vì coi nhau là địch thủ hay kẻ thù. Lúc đó, chúng ta sẽ sống được điều Chúa mời gọi, đó là làm cho người khác, những gì chúng ta muốn người khác làm cho mình ; và lúc đó, chúng ta sẽ không “quẳng” sự sống của chúng ta, vốn quí giá như “của thánh” và “ngọc trai”, cho loài vật, vốn hình ảnh của thú tính, của ma quỉ và Sự Dữ.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
 

Suy niệm 2
 
Bài Tin Mừng hôm nay gồm những câu rời rạc.
 
Câu đầu tiên là một câu khó hiểu đối với chúng ta ngày nay (c.6),
 
tuy có thể rất dễ hiểu đối với những người trực tiếp nghe Đức Giêsu.
 
“Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai chớ liệng cho heo…”
 
Heo là con vật nhơ uế, chó thường được dùng để chỉ dân ngoại.
 
Vào khoảng đầu thế kỷ thứ hai,
 
sách Điđakhê coi của thánh ở đây là Mình Thánh Chúa,
 
từ đó xác định rằng chỉ tín hữu mới được rước lễ (9, 5).
 
Tuy nhiên, có thể hiểu của thánh hay ngọc trai là Tin Mừng Nước Trời.
 
Tin Mừng này có thể được đón nhận hay bị từ chối một cách thô bạo.
 
Không hẳn chỉ dân ngoại mới có người từ chối và chà đạp viên ngọc quý.
 
Cả người Do thái cũng có kẻ bách hại những ai rao giảng (Mt 10, 17).
 
Thái độ của người môn đệ là không dừng lại, nản lòng khi bị chối từ.
 
nhưng là tiếp tục mang sứ điệp ấy đến cho người khác.
 
Câu 12 thường được coi là khuôn vàng thước ngọc.
 
Nó xuất hiện trong nhiều tôn giáo và văn hóa từ xưa.
 
“Làm cho người khác mọi điều mình muốn họ làm cho mình.”
 
Đây là một thái độ tích cực đòi chúng ta một chút tưởng tượng.
 
Tôi thử nghĩ xem mình muốn gì nơi người khác.
 
Cảm thông, bao dung, yêu mến, kính nể, trung thành, nâng đỡ…
 
Rồi tôi tìm cách trao cho họ những điều tốt lành mà tôi ước mong,
 
vì giữa con người với nhau, vẫn có chung những khát vọng.
 
Trong một thế giới mà người ta chỉ tìm làm điều tốt cho nhau,
 
thì thế giới đó là địa đàng, nơi sự dữ không còn đất đứng.
 
Như thế người Kitô hữu không chỉ yêu anh chị em trong cộng đoàn,
 
yêu người thân cận như chính mình (Mt 22, 39),
 
mà còn yêu mọi người đau khổ cơ nhỡ (Mt 25, 31-46),
 
thậm chí yêu cả kẻ thù (Mt 5, 44).
 
Cộng đoàn Kitô hữu là cộng đoàn yêu bằng hành động tích cực :
 
“chính anh em hãy làm cho người ta” (c. 12).
 
Người ta ở đây là mọi người, vượt quá mọi thứ biên giới.
 
Con đường mà Đức Giêsu đã đi là con đường hẹp, khó đi.
 
Nó hẹp vì nó là con đường tình yêu, mà yêu thì không dễ.
 
Ít ai tìm thấy con đường này, mà cũng ít người muốn đi (c. 14).
 
Chúng ta được mời chọn đi con đường Giêsu,
 
con đường tình yêu đòi hy sinh mạng sống,
 
con đường đòi ra khỏi mình để sống cho và sống với tha nhân.
 
Và chúng ta tin mình sẽ gặp được hạnh phúc.
 
Cầu nguyện:
 

Lạy Chúa Giêsu, Tình Yêu của con,
 
nếu Hội Thánh được ví như một thân thể
 
gồm nhiều chi thể khác nhau,
 
thì hẳn Hội Thánh không thể thiếu
 
một chi thể cần thiết nhất và cao quý nhất.
 
Đó là Trái Tim, một Trái Tim bừng cháy tình yêu.
 
Chính tình yêu làm cho Hội Thánh hoạt động.
 
Nếu trái tim Hội Thánh vắng bóng tình yêu,
 
thì các tông đồ sẽ ngừng rao giảng,
 
các vị tử đạo sẽ chẳng chịu đổ máu mình...
 
Lạy Chúa Giêsu,
 
cuối cùng con đã tìm thấy ơn gọi của con,
 
ơn gọi của con chính là tình yêu.
 
Con đã tìm thấy
 
chỗ đứng của con trong Hội Thánh :
 
nơi Trái tim Hội Thánh, con sẽ là tình yêu,
 
và như thế con sẽ là tất cả,
 
vì tình yêu bao trùm mọi ơn gọi trong Hội Thánh.
 
Lạy Chúa, với chỗ đứng Chúa ban cho con,
 
mọi ước mơ của con được thực hiện.
 
(dựa theo lời của thánh Têrêxa)
 

 

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Từ khóa:

thênh thang, diệt vong

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
 
Tin Giáo phận