Thứ Hai tuần 34 thường niên.

Đăng lúc: Thứ hai - 27/11/2017 02:09 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong

Thứ Hai tuần 34 thường niên.

"Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ".

 

Lời Chúa: Lc 21, 1-4

Khi ấy, Chúa Giêsu nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ tiền dâng cúng vào hòm tiền. Người cũng thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ, nên bảo rằng: "Thầy bảo thật các con, bà goá nghèo khó này đã bỏ vào hòm tiền nhiều hơn mọi người.

Vì mọi người kia lấy của dư thừa mà dâng cho Thiên Chúa, còn bà này túng thiếu, bà đã dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình".

 

 

Suy Niệm 1: Cho Ði Tất Cả

Vào thời xưa cũng như thời này, có những giai tầng bị loại ra bên lề. Họ có thể là những người mắc bệnh không có thuốc chữa, họ có thể là những người nghèo không một xu dính túi. Trong số những người nghèo bị gạt ra bên lề xã hội, có các bà góa; nhất là trong hệ thống tổ chức xã hội xưa kia tại Israel, phụ nữ khi kết hôn phải cắt đứt giây liên hệ với gia đình ruột thịt, và từ lúc chồng chết cũng là lúc mọi tiếp tế vật chất từ nhà chồng bị đình chỉ.

Bà góa nghèo trong Tin Mừng hôm nay có thể nói là một người nghèo tuyệt đối. Qua nghĩa cử đơn sơ của bà, Chúa Giêsu đã khám phá ra sự quảng đại cao cả và lòng cậy trông phó thác tuyệt đối của bà vào Thiên Chúa. Mặc dù chỉ đóng góp hai đồng tiền nhỏ có giá trị 1/4 xu, nhưng bà đã cho đi tất cả những gì mình có để nuôi sống; vì thế bà xứng đáng được Chúa Giêsu khen ngợi. Tuy nhiên sự kiện và lời khen ngợi này có thể nêu lên hai vấn nạn: thứ nhất, liệu chúng ta phải nghèo về vật chất để được thuộc về Nước Thiên Chúa chăng? thứ hai, liệu người nghèo phải cho đi tất cả, kể cả những nhu yếu phẩm nếu họ muốn được Chúa khen ngợi chăng?

Ðã hẳn trong Tin Mừng, người nghèo được chúc phúc, trong khi theo cách diễn tả của Chúa Giêsu người giầu có khó vào được Nước Trời. Thật ra, người nghèo được gọi là có phúc, không phải vì họ nghèo, cũng như Tin Mừng không bao giờ đề cao sự nghèo khổ, vì sự nghèo túng tự nó không làm cho ai nên thánh, có chăng chỉ những người nghèo biết chấp nhận thân phận của mình để chờ đợi từ người khác và cậy trông phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Nói khác đi, cái nghèo vật chất không phải tự nó biến sự túng thiếu thành nguồn ơn phúc, nhưng chính tinh thần nghèo khó, chính ý thức sự lệ thuộc của mình vào người khác, nhất là đặt trọn niềm tín thác vào Thiên Chúa, mới làm cho những người nghèo trở nên giầu tình người và đậm đà tình Chúa.

Bà góa nghèo trong Tin Mừng hôm nay chỉ có hai đồng tiền nhỏ để sinh sống, nhưng bà đã dâng cúng trọn vẹn cho Chúa. Có lẽ bà có được hai đồng tiền đó là do lòng hảo tâm của người khác và bà muốn biểu lộ sự tín thác của mình vào sự quan phòng của Thiên Chúa qua việc cho đi tất cả. Vấn đề đáng suy nghĩ là liệu hành động của bà góa nghèo này có giá trị trong xã hội ngày nay, nếu không phải là tạo thêm sự nghi kỵ trong xã hội? Sống trong một xã hội cạnh tranh như hiện nay, còn có một mô thức của xã hội nơi bài giảng trên núi của Chúa Giêsu được đem ra thực hành, để không ai còn bị tiền tài, danh vọng, quyền lực chi phối, nhưng mọi người đều thực hành tình liên đới, yêu thương, chia sẻ. Với lời khen ngợi hành động của bà góa nghèo, Chúa Giêsu một lần nữa muốn đảo lộn trật tự xã hội, vì Ngài không những kêu gọi sự thay đổi của từng cá nhân, nhưng còn muốn đẩy mạnh tiến trình đổi mới xã hội, nơi mọi người đóng góp tất cả những gì mình có để xây dựng và phục vụ xã hội.

Ðể sống trọn Lời Chúa hôm nay, chúng ta hãy tự hỏi: Tôi có tinh thần nghèo khó để ý thức sự lệ thuộc của tôi vào người khác và vào Thiên Chúa không? Tôi đã và đang làm gì để góp phần xây dựng một xã hội mới. Ước gì mẫu gương của bà góa nghèo phản ánh tình yêu Thiên Chúa, Ðấng trao ban tất cả cho con người, giúp chúng ta mạnh tiến trên con đường xây dựng Nước Chúa giữa lòng xã hội.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 2: Người Ðàn Bà Góa

Có rất nhiều câu chuyện về những người nghèo chia sẻ một cách hào phóng cho những người túng thiếu. Câu chuyện cảm động nhất hẳn phải là câu chuyện của bà góa thành Xêrepta thời tiên tri Êlia:

Toàn vùng phải trải qua một cơn hạn hán lâu dài, trong nhà người đàn bà chỉ còn lại một ít bột và một vài giọt dầu cuối cùng đủ để bà chuẩn bị một bữa ăn cuối cùng cho bà và đứa con trai nhỏ. Vừa gặp người đàn bà đang đi kiếm củi, tiên tri Êlia đã nói hầu như ra lệnh cho bà rằng: "Hãy chuẩn bị thức ăn cho ông!" Không một chút do dự hay chống chế, người đàn bà khốn khổ đã làm theo lời vị tiên tri và phép lạ từ lòng quảng đại của bà đã diễn ra: một vò dầu trong nhà bà không bao giờ cạn cho đến khi cơn hạn hán chấm dứt.

Người đàn bà góa mà Chúa Giêsu đã nhìn thấy cử chỉ quảng đại trong Tin Mừng hôm nay cũng chia sẻ một cách hào phóng chẳng khác nào người đàn bà góa thời tiên tri Êlia. Cùng với những người giầu có đang lũ lượt đi tới trước hòm tiền để dâng cúng, người đàn bà góa chỉ bỏ đúng có hai đồng xu nhỏ. Nhưng trong khi những người giàu có làm cử chỉ dâng cúng để cho người khác thấy, và có lẽ sự sang trọng cũng dễ gây sự chú ý của những người chung quanh, thì Chúa Giêsu, Ðấng thấu suốt mọi sự bí ẩn trong lòng người đã chỉ chú ý đến người đàn bà góa. Dưới ánh mắt của Ngài, người đàn bà góa nghèo này là người dâng cúng nhiều nhất. Bà cho nhiều nhất bởi vì trong khi những người giàu có chỉ cho của dư thừa, người đàn bà góa cho chính những gì mình có để độ nhật, và cho tất cả những gì bà có chứ không phải chi một vài xu lẻ.

Mẹ Têrêsa Calcuta cũng có lần kể lại một câu chuyện tương tự: "Một năm nọ, có một người phụ nữ nghèo đến gõ cửa xin giúp đỡ. Người đàn bà cho biết rằng bà có tám đứa con nhỏ và từ nhiều ngày qua, trong nhà không còn một hột gạo. Mẹ Têrêsa lấy gạo trao cho người đàn bà. Số gạo vừa đủ cho bà và các con bà. Nhưng trước sự ngạc nhiên của mẹ, người đàn bà xin một bao trống, chia số gạo làm hai rồi giải thích rằng bên cạnh nhà bà còn có một gia đình Hồi giáo cũng không còn gạo ăn từ nhiều ngày qua".

Người đàn bà nghèo muốn chia sẻ một nửa những gì mình đang có cho người láng giềng của mình. Chúng ta có thể học được nhiều bài học từ những câu chuyện trên đây. Những người đàn bà góa và người nghèo nói chung, có thể dạy chúng ta ý thức về sự lệ thuộc vào Chúa. Họ nói với chúng ta rằng sống qua ngày quả là một nỗi khốn khổ, nhưng có Chúa luôn lo liệu mọi nhu cầu cần thiết cho chúng ta. Họ nhắc nhở chúng ta rằng mỗi ngày qua đi không biết bao nhiêu ân phúc Chúa ban, nhưng không được chúng ta nhìn nhận và đáp trả với lòng biết ơn, và cho chúng ta thấy rằng của cải vật chất có thể là những xiềng xích đang trói buộc chúng ta, và càng có ít, con người càng có cơ may để sống hạnh phúc hơn. Nhưng quan trọng hơn cả, bài học mà chúng ta có thể học được nơi những người đàn bà góa trên đây, cũng như từ những người nghèo nói chung là càng trao ban, chúng ta càng hạnh phúc. Trao ban những gì mình có đã đành, nhưng trao ban chính bản thân mới đích thực là trao ban. Một quà tặng không bao hàm người tặng thì chỉ là một món quà chơi trội. Cho là cho chính bản thân. Ðó chính là cách cho của Chúa Giêsu. Ngài trao ban thịt máu Ngài cho chúng ta. Ðược Ngài nuôi dưỡng bằng thịt máu Ngài, ước gì các tín hữu Kitô chúng ta cũng trở thành những kẻ trao ban một cách quảng đại.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 3: Ai quảng đại thật?

Ngước mắt lên nhìn, Đức Giêsu thấy những người giầu sang đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền. Người cũng thấy một bà góa túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. Người liền nói: “Thầy bảo thật anh em: Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn ai hết.” (Lc. 21, 1-3)

Quảng đại thật:

Những vẻ bề ngoài thường làm ta lầm. Những người quảng đại nhất không hẳn là những người bỏ nhiều tiền nhất vào thùng dâng cúng. Lòng quảng đại thật cũng không đo của mà người ta cho. Muốn đánh giá đúng lòng quảng đại, phải xem họ cho cái họ thiếu thốn. Người ta cho nhiều tiền không phải là rất quảng đại. Người ta có thể cho ít mà vẫn quảng đại.

Sự thật đó hoàn toàn đơn giản. Đức Giêsu không phải nhắc nhở điều đó một cách vô ích đâu, vì chúng ta dễ lầm tưởng đánh giá theo bề ngoài. Đức Giêsu đánh giá tận đáy lòng người ta, nên Người nói: “Bà góa nghèo này bỏ vào nhiều hơn ai hết”. Người ta ngày nay có thể nói như thế về nhiều người nghèo, mặc dầu bề ngoài nghèo, nhưng lại tỏ ra quảng đại hơn nhiều người giàu.

Dư thừa của cải:

Có phải vô tình Tin mừng cho thấy bà góa này có lòng quảng đại hơn các ông bà giàu kia không? Có lẽ không.

Quả thật, người ta có thể thấy nhiều người giàu có lòng quảng đại thật, và cũng có nhiều người nghèo hà tiện ghê gớm. Nhưng thật ra có lẽ có nhiều người nghèo quảng đại hơn nhiều người giàu. Đó là điều Đức Giêsu muốn nói. Họ cho nhiều khi họ túng thiếu hơn là lúc họ dư thừa. Lòng quảng đại đáng giá thật khi cho lúc lâm cảnh túng quẫn.

Chúng ta biết rất nhiều người nghèo dâng cúng lúc họ đang túng thiếu. Còn nhiều người giàu dâng cúng được nhiều hơn không, nếu xét theo lòng quảng đại? Có bao nhiêu người giàu dâng cúng nhiều hơn cái dư thừa của họ?

Có lẽ phải nói rằng giàu sang quá làm ngăn trở để nên quảng đại thật.

R.C

 

Suy niệm 4:

Thánh Luca là văn sĩ tuyệt vời viết về sự hiền dịu của Đức Kitô. 
Nhưng thánh nhân cũng là người nhấn mạnh đến sự đòi hỏi. 
Thầy Giêsu đòi ai muốn theo Ngài phải từ bỏ tất cả (Lc 14, 33). 
Các môn đệ đầu tiên như Simon, Gioan, Giacôbê, Lêvi, 
đều là những người đã bỏ tất cả để theo Thầy (Lc 5, 11. 28). 
Bà góa nghèo trong bài Tin Mừng hôm nay (c.4) 
cũng là người đã bỏ vào thùng tiền tất cả những gì bà có để sinh sống. 
Tất cả và trọn vẹn, chính là điều Thiên Chúa đòi hỏi nơi con người. 
Yêu Ngài bằng tất cả trái tim và tất cả sức lực của mình, 
đó là mệnh lệnh của Thiên Chúa dẫn đến sự sống vĩnh cửu (Lc 10, 27). 
Có người tự hỏi nếu bà góa nghèo dâng cho Đền thờ 
tất cả số tiền nhỏ nhoi còn lại thì ngày mai bà sống bằng gì. 
Bà có phải là người bị đầu độc và bóc lột bởi các kinh sư không, 
vì đã có những kinh sư nuốt chửng nhà của các bà góa (Lc 20, 47)? 
Đức Giêsu có coi bà góa này như một tấm gương cho ta không? 
Khi ngồi nhìn người ta dâng cúng tiền cho Đền thờ, 
Đức Giêsu thấy người giàu bỏ tiền, có khi là những món tiền lớn. 
Nhưng Ngài cũng thấy một bà góa nghèo bỏ tiền vào thùng. 
Một món tiền rất nhỏ, bằng đơn vị tiền tệ nhỏ nhất. 
Ngài nói cho các môn đệ nghe về cách đánh giá của Ngài, 
cũng là cách đánh giá của Thiên Chúa. 
Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn những người giàu. 
Vì các môn đệ có thể bị ngỡ ngàng, nên Ngài giải thích cho họ. 
Người giàu bỏ vào từ sự dư thừa của họ. 
Còn bà góa bỏ vào từ sự túng thiếu của bà (c. 4). 
Trao đi một điều đụng chạm đến cuộc sống của mình 
thì khó hơn gấp bội, 
vì mình phải gánh chịu hậu quả ngay lập tức. 
Bà góa ở Xarépta chắc chắn đã gặp khó khăn 
khi ngôn sứ Êlia xin bà làm cho ông một cái bánh nhỏ trước đã, 
rồi sau đó mới làm cho bà và con bà (1 V 17,13). 
Bà đã dám vâng lời dù đang túng thiếu, 
dù nhà chỉ còn một nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. 
Cái chết đang đến với mẹ con bà, vậy mà bà đã dám chia sẻ. 
Chia sẻ của hai bà góa trên đây đều nằm trong những tình huống 
tưởng như không thể chia sẻ được, vì chẳng có gì để chia sẻ. 
Chia sẻ cho Chúa hay cho tha nhân lúc ấy, thật là quý biết bao, 
vì nó đòi ta ném mình vào sự mất an toàn, 
và đồng thời ném mình vào vòng tay quan phòng của Thiên Chúa. 
Mọi tính toán kiểu con người biến mất, 
để nhường chỗ cho lòng quảng đại vô bờ. 
Chắc chắn Thiên Chúa chẳng để cho bà góa nghèo phải chết đói. 
Hũ bột không cạn và bình dầu không vơi 
vẫn là quà tặng Chúa ban cho bất cứ ai dám trao đi tất cả đời mình, 
vì trao đi mà sau đó mình không thấy thiếu thì không thật là trao đi.

Cầu nguyện:

Lạy Ngôi Lời Thiên Chúa rất đáng mến, xin dạy con biết sống quảng đại, 
biết phụng sự Chúa cho xứng với uy linh Ngài, 
biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu không ngại thương tích, 
biết làm việc không tìm an nghỉ, biết hiến thân mà không mong chờ phần thưởng nào 
ngoài việc biết mình đã chu toàn Thánh Ý Chúa. Amen. 

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

 

SUY NIỆM LỜI CHÚA MỖI NGÀY SONG NGỮ

Bà ấy cho đi tất cả những gì bà có

Lc 21,1-4

Monday (November 27): “She put in all that she had”

 

Scripture: Luke 21:1-4

1 He looked up and saw the rich putting their gifts into the treasury; 2 and he saw a poor widow put in two copper coins. 3 And he said, “Truly I tell you, this poor widow has put in more than all of them; 4 for they all contributed out of their abundance, but she out of her poverty put in all the living that she had.

Thứ Hai     27-11           Bà ấy cho đi tất cả những gì bà có

 

Lc 21,1-4

1 Ngước mắt lên nhìn, Đức Giê-su thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền.2 Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm.3 Người liền nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.4 Quả vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”

Meditation: Do you know the joy of selfless giving and generous love for others? True love doesn’t calculate – it spends lavishly! Jesus drove this point home to his disciples while sitting in the temple and observing people offering their tithes. Jesus praised a poor widow who gave the smallest of coins in contrast with the rich who gave greater sums. How can someone in poverty give more than someone who has ample means? Jesus’ answer is very simple – love is more precious than gold or wealth!

 

Love grows with gratitude and generous giving

Jesus taught that real giving must come from the heart. A gift that is given with a grudge or for display loses its value. But a gift given out of love, with a spirit of generosity and sacrifice, is precious. The amount or size of the gift doesn’t matter as much as the cost to the giver. The poor widow could have kept one of her coins, but instead she recklessly gave away all she had! Jesus praised someone who gave barely a penny – how insignificant a sum – because it was everything she had, her whole living.

Nothing given in love is worthless

What we have to offer may look very small and not worth much, but if we put all we have at the Lord’s disposal, no matter how insignificant it may seem, then God can do with it and with us what is beyond our reckoning. Do you give out of love and gratitude for what God has already given to you?

 

“Lord Jesus, your love knows no bounds and you give without measure. All that I have comes from you. May I give freely and generously in gratitude for all that you have given to me. Take my life and all that I possess – my gifts, talents, time and resources – and use them as you see fit for your glory.”

Suy niệm: Bạn có biết niềm vui và tình yêu cho đi không ích kỷ dành cho người khác không? Tình yêu không tính toán; nó cho đi cách quảng đại! Đức Giêsu đưa ra quan điểm này với các môn đệ trong khi ngồi trong đền thờ quan sát người ta dâng cúng. Đức Giêsu ca ngợi người góa phụ nghèo đã cho hết những đồng xu nhỏ nhất, trong sự tương phản với những người giàu có cho những số tiền lớn hơn. Làm sao một người nghèo khó có thể cho nhiều hơn những người có nhiều của cải? Câu trả lời của Đức Giêsu rất đơn giản: tình yêu quý hơn vàng bạc hay của cải!

 

Tình yêu lớn lên với lòng biết ơn và sự cho đi quảng đại

Đức Giêsu dạy rằng sự cho đi thật sự phải xuất phát từ đáy lòng. Món quà cho đi với sự miễn cưỡng sẽ mất hết giá trị của nó. Nhưng món quà cho đi với tình yêu, với tinh thần quảng đại và hy sinh thì thật là vô giá. Số lượng và kích thước của món quà không ảnh hưởng chút nào đến người cho. Bà góa phụ nghèo có thể giữ lại một trong những đồng xu của mình, nhưng thay vì thế, bà đã không ngần ngại cho đi tất cả những gì bà có! Đức Giêsu khen ngợi những ai cho đi dù chỉ là một xu – số lượng thật vô nghĩa – bởi vì nó là tất cả những gì bà có, toàn bộ sự sống của bà.

Cho đi với tình yêu thì vô giá

Những gì chúng ta có để dâng có thể xem ra rất nhỏ bé và không mấy giá trị, nhưng nếu chúng ta đặt tất cả những gì chúng ta có để Chúa tùy ý sử dụng, cho dù nó có thể xem ra vô nghĩa thế nào, thì Thiên Chúa có thể làm với nó và với chúng ta những điều vượt quá sự tính toán của chúng ta. Bạn có cho đi vì tình yêu và lòng biết ơn về những gì Thiên Chúa đã ban cho bạn không? 

Lạy Chúa Giêsu, tình yêu của Chúa không biên giới và Chúa cho đi không tính toán. Tất cả những gì con có đều đến từ Chúa. Chớ gì con cho đi một cách tự nguyện và quảng đại trong sự biết ơn về tất cả những gì mà Chúa đã ban cho con. Xin đón nhận cuộc đời con và tất cả những gì con có – những ân huệ, tài năng, thời gian, và tài nguyên, và xin Chúa sử dụng chúng theo như ý Chúa muốn cho vinh quang của Chúa.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

Từ khóa:

nghèo khó

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
Tin Giáo phận