Thánh Anrê Tông Đồ

Đăng lúc: Thứ năm - 30/11/2017 04:44 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong

 THÁNH ANRÊ, TÔNG ĐỒ. Lễ kính.

"Các ông bỏ lưới mà đi theo Người".

 

 

* Thánh Anrê quê ở Bétsaiđa. Ban đầu người là môn đệ của thánh Gioan Tẩy Giả, sau đó theo Chúa Kitô. Người cũng đã dẫn em là thánh Phêrô đến gặp Chúa. Chính người cùng với thánh Philipphê đã giới thiệu những người ngoại giáo với Chúa Kitô và đã cho biết có một em bé mang theo bánh và cá khi những người nghe Chúa giảng không có gì ăn. Sau khi Chúa Thánh Thần hiện xuống, người đã đi loan báo Tin Mừng ở nhiều nơi và đã bị đóng đinh thập giá ở A-khai-a.

 

LỜI CHÚA: Mt 4, 18-22

Khi ấy, nhân lúc Chúa Giêsu đi dọc theo bờ biển Galilêa, Người thấy hai anh em là Simon, cũng gọi là Phêrô, và Anrê, em ông, cả hai đang thả lưới dưới biển, vì hai ông là ngư phủ. Người bảo hai ông rằng: "Các ngươi hãy theo Ta, Ta sẽ làm cho các ngươi trở thành những ngư phủ lưới người ta". Lập tức hai ông bỏ lưới đó mà theo Người. Ði xa hơn một đỗi, Người lại thấy hai anh em khác là Giacôbê con ông Giêbêđê, và Gioan em ông đang vá lưới trong thuyền với cha là Giêbêđê. Người cũng gọi hai ông. Lập tức hai ông bỏ lưới và cha mình mà đi theo Người.

 

 

SUY NIỆM 1: Thánh Anrê, Tông Đồ

Anrê tiếng Hy lạp có nghĩa là mạnh mẽ can đảm. Thánh Anrê được vinh dự làm một trong số 12 tông đồ của Chúa Giêsu. Con của Gioana. Như anh mình là Phêrô, Ngài làm thuyền đánh cá và không có gì khác ngoài chiếc thuyền. Như thế Ngài thuộc lớp người khiêm tốn được Chúa Giêsu yêu thương đặc biệt. Ngài vẫn sống tại làng Bethsaida nhỏ bé bên bờ biển Galilêa cũng gọi là hồ Giênezareth. Ngày ấy đang khi cùng với Phêrô đi thả lưới, Chúa Giêsu đã đi ngang qua và đưa lời gọi sẽ quyết định cuộc đời các Ngài:

- Hãy theo tôi, tôi sẽ làm các anh thành các ngư phủ lưới người ta.

Đây không phải lần đầu Anrê đã gặp Đấng Cứu Thế. Thỉnh thoảng Ngài có tới nghe Gioan Tẩy giả rao giảng trong sa mạc. Khi ấy Chúa Giêsu xuống Galilea và Gioan tẩy Giả đã nói:

- Đây là Chiên Thiên Chúa.

Và Anrê có mặt ở đó với Gioan, đã biết được Người là Đấng Thiên Sai mà nhân loại mong chờ. Gioan và Anrê lên đường theo Người xa xa vì họ cảm động và không dám tới gần. Nhưng Chúa Giêsu quay lại và nói với họ:

- Các anh tìm chi vậy?

Họ, những người chỉ tìm, chỉ muốn Chúa thôi đã thưa lại:

- Thưa Thầy, thày ở đâu?

Chúa Giêsu nói:

- Hãy đến mà xem.

Và cả hai đã ở với Chúa hôm ấy.

Khi trở về nhà Anrê đã nói với anh mình:

- Chúng tôi đã gặp được Đấng Thiên Sai.

Từ đó hai anh em đã bỏ chài lưới để tới gần Chúa Giêsu. Họ nghe Người và thần tính của Người dần dần rọi sáng tâm hồn họ. Họ đã tôn thờ Đấng Cứu Thế ở trong lòng rồi.

Ở tiệc cưới Cana, Anrê đã thấy Chúa Giêsu biến nước thành rượu và lần đầu tiên thấy tỏ lộ vinh quang thần linh của Ngài. Thế là sau biến cố ấy Chúa Giêsu đã gọi hai anh em bên bờ biển Galilea và họ đã bỏ mọi sự mà theo Chúa.

Anrê đã rạng rỡ trong lòng mà tham dự vào cuộc chữa lành các bệnh nhân gặp thấy trên đường đi, việc phục sinh những kẻ chết, việc Chúa hóa bánh ra nhiều để nuôi đoàn người đói lả vây quanh Chúa Giêsu. Chính Anrê đã nói:

- Có một bé trai có năm chiếc bánh và hai con cá, nhưng bằng ấy thì thấm vào đâu đối với ngần này người (Ga 6,8-9).

Và Ngài được thấy Chúa Giêsu tăng gấp số thực phẩm. Ở Giêrusalem, Ngài còn cho Chúa biết rằng: lương dân đã xin với Philipphê cho được gặp Người. Ngài đã nghe loan báo các chân phúc, các dụ ngôn. Ngài đã có mặt trong bữa tiệc ly. Sau phục sinh, Ngài đã sung sướng gặp lại Thày Chí Thánh. Ngày lên trời, Ngài thấy Người tiến lên mây trời. Ngày hiện xuống, Ngài đón nhận Chúa Thánh Thần.

Sau những tường thuật trên của Phúc Âm, người ta không biết gì chắc chắn nữa về Anrê. Các bản văn không có thẩm quyền nói rằng: Ngài đã góp phần Phúc Âm hóa dân chúng miền Bithynia, Bontê và Galitia. Ngài bị bắt bên bờ Bắc Hải và kết thúc cuộc đời tại Achaia. Lửa đức ái rực cháy trong lòng vị tông đồ. Người ta nói rằng: để cải hóa một tâm hồn, Ngài ăn chay 5 ngày.

Đây là tục truyền kể lại cuộc tử đạo của thánh Anrê ở Taurida: Egêa, tổng trấn tỉnh đó cho biết vị tông đồ có mặt ở Patras, thủ phủ của ông, ông liền vội vã tới nơi: kẻ ngoại lai này muốn phá hủy đền thờ các thần minh ư? Nhưng Anrê không sợ gì Egêa. Ngài đã nắm vững được chân lý. Ngài nói:

- Tôn thờ loài người chỉ là dị đoan điên khùng. Ông đã lãnh quyền xét xử người ta, trước hết ông phải biết đến vị thẩm phán xét xử mọi người chúng ta ở trên trời và ông phải tôn kính ca ngợi Người.

Egêa vặn lại:

- Vị thẩm phán anh nói là Chúa Giêsu mà lời ông ta thường giảng dạy đã làm cho ông ta phải chết trên thập giá chứ gì? Vậy nếu anh không dâng hương tế thần, anh cũng sẽ phải chết trên thập giá như vậy.

Không hề sợ sệt, Anrê như rạng rỡ vì hạnh phúc: làm sao Ngài để mất danh dự được đóng đinh vào cùng một khổ giá như thày mình được? Khi bắt đầu những tra tấn đầu tiên, lòng dũng cảm còn tăng thêm, Ngài nói với Egêa:

- Cực hình cuối cùng ông đe dọa sẽ được tiếp liền bằng vinh quang bất diệt.

Khi thấy thập giá mình sẽ phải chết trên đó, thánh nhân hớn hở chào kính mà người ta thích lập lại lời chào ấy:

- Ôi thánh giá tốt lành, thánh giá bấy lâu mong chờ, thánh giá nhiệt tình yêu mến, hãy đưa ta tới Thầy Chí Thánh là Đấng đã nhờ ngươi mà cứu chuộc ta.

Dịu dàng Anrê giang tay ra. Ngài bị cột bằng giây để cái chết tới chậm hơn. Hình phạt sẽ kéo dài hai ngày và người ta còn nghe Ngài tiếp tục rao truyền đức tin vào Chúa Giêsu Kitô. Dân chúng vây quanh Ngài với niềm thán phục đã xin quan tổng trấn tháo giây cho Ngài. Họ nói:

- Hãy trả con người thánh thiện cho chúng tôi. Đã hai ngày bị treo, Ngài không ngừng nói những lời tốt lành, đừng giết con người yêu quí của Thiên Chúa.

Nhưng Anrê không muốn được trả về cuộc sống khốn cực trần gian này. Ngài cầu nguyện:

- Lạy Chúa Kitô hãy đón nhận con, ôi thầy con yêu, con biết con ước ao được gặp thầy, trong Thày mà con được thế này. Hãy nhận lấy hồn con, lạy Chúa Giêsu Kitô.

Và những người tham dự thấy linh hồn vị tông đồ trong hào quang đã bay về với Chúa tạo thành và cứu chuộc của mình.

Tương truyền thánh Anrê đã bị cột vào thánh giá đã có từ thế kỷ XII và chỉ vào thế kỷ XIV  người ta mới tưởng tượng thánh giá đó hình chữ X. Dụng cụ cực hình ấy được mệnh danh là thánh giá thánh Anrê.

 

SUY NIỆM 2: Thánh Anrê

Chúa đã chọn các tông đồ để tiếp nối sứ mạng rao giảng Tin Mừng và góp tay vào công trình cứu độ của Thiên Chúa. Chúa tuyển chọn các tông đồ thuộc đủ mọi thành phần trong xã hội. Chúa chọn các tông đồ với ơn huệ nhưng không của Ngài. Chúa muốn chọn ai tùy ý Chúa.

Thánh Anrê

Theo tiếng Hy Lạp, Anrê có nghĩa là trượng phu và thanh nhã. Thánh Gioan Tẩy giả đã giới thiệu Anrê và một tông đồ khác với Chúa Giêsu. Thánh nhân đã đáp trả lại lời mời gọi của Chúa Giêsu: "Hãy theo Ta, Ta sẽ làm cho các ngươi trở thành ngư phủ lưới người ta". Anrê và Phêrô đã bỏ mọi sự mà theo Chúa Giêsu. Thánh Anrê đã được nhắc nhớ nhiều lần trong các sách Tin Mừng của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã nói tiên tri về thành thánh Giêrusalem, Anrê đã thắc mắc hỏi Chúa Giêsu khi nào thì sẽ xẩy ra như lời Chúa nói. Sau khi Chúa sống lại, các tông đồ nghe lời Chúa ở lại Giêrusalem để lãnh nhận Chúa Thánh Thần và sau đó ra đi loan báo Tin Mừng. Sử liệu ít ghi lại về công cuộc truyền giáo của các ngài nơi nhiều vùng đất, nơi nhiều nước trên thế giới. Nhưng có đoạn viết đã tường thuật về cuộc tử đạo của thánh Anrê tông đồ. Thánh nhân đã dứt khoát không chịu để cho người ta thương ngài xin quan tha chết cho ngài. Ngài đã dứt khoát chịu chết để được nên giống Chúa Giêsu. Chúa đã chấp nhận lời ngài kêu xin, Ngài đã không chịu khuất phục quan lãnh sự Akai và chấp nhận cái chết như lời Chúa Giêsu đã nói: "Khi nào Ta được giương cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta". Thánh nhân đã được Chúa cho đội mũ triều thiên công chính. Giáo chủ thành Alexandrie năm 357 đã đem hài cốt Ngài về Constantinople.

Lời cầu nguyện

Vì muốn nên giống Chúa Giêsu, thánh nhân đã liều mình, hy sinh chịu chết: "Không có tình yêu nào cao vời bằng tình yêu của người hiến mạng vì người mình yêu" (Ga 15,13). Thánh nhân đã cảm nghiệm sâu xa lời: "vì Người mà tôi chịu đau khổ, tôi còn phải mang cả xiềng xích như một tên gian phi" (2Tm 2,9). Và như thế, Ngài cảm nghiệm: Ðức Giêsu, Ðấng"chúng ta sẽ cùng hiển trị với Người, nếu Ta kiên tâm chịu đựng" (2Tm 2,12).

Lạy Chúa, hôm nay chúng con mừng kính thánh Anrê, người ngư phủ đã tin Ðức Giêsu là Ðấng Mêsia và mau mắn giới thiệu cho em mình. Xin nhận lời thánh nhân cầu thay nguyện giúp mà củng cố niềm tin của chúng con để chúng con cũng chia sẻ niềm tin của mình cho những người chúng con gặp gỡ. (Lời nguyện nhập lễ, lễ thánh Anrê, tông đồ).

(Lm. Nguyễn Hưng Lợi)

 

SUY NIỆM 3: Tông đồ trước nhất, Anrê

Lễ Thánh Anrê là lễ trước nhất trong lịch sử phụng vụ chư thánh, Ngài là người trước nhất đi theo Đức Giêsu và là người trước nhất tuyên bố Đức Giêsu là Đấng Messia. Thánh Gioan kể nhiiều chi tiết về Thánh Anrê hơn Thánh Matthêu cho chúng ta biết thái độ của Thánh Anrê.

Anrê là anh của Simon. Ngài đã thuộc nhóm đạo đức của Thánh Gioan tiền hô. Ngài cùng với Thánh Gioan đi tháp tùng Thánh Gioan Tiền Hô. Khi Thày thấy Đức Giêsu đi ngang qua, thày đã nói: “Đây Chiên Thiên Chúa”. Anrê đã bỏ thày lại và đi theo Đức Giêsu, đến nơi ở của Người và họ đã ở lại với Người từ ngày đó!”

Ngày hôm sau, khi em mình là Simon, Ngài nói: “Chúng tôi đã gặp Đấng Messia, rồi ông dẫn em mình đến gặp Đức Giêsu”. (Ga 1, 41-42)

Theo truyền khẩu Ngài chết ở Patras Hy Lạp, bị đóng đinh vào thập giá hình chữ X.

Ngày nay, ta luôn luôn có cảm tưởng rằng để noi gương các thánh, chúng ta phải thực hành nhân đức đặc sác của Ngài. Đúng thế! Nhưng suy nghĩ về các Thánh mà chúng ta biết điều thúc dục chúng ta là luôn cầu nguyện theo gương các Ngài, như phụng vụ khêu gợi cho chúng ta. Tờ kê khai các nhân đức của các Ngài thì dài vô tận và chúng ta sẽ như chim chích vào rừng, nói thế không phải chuyện dỡn!

Nhưng thay vì lạc vào rừng, tiên vàn ta hãy theo Thánh Anrê, cũng như các thánh, muốn dạy chúng ta bài học độc nhất là: gặp gỡ Đức Ki-tô và yêu mến Người. Đó là đúng nhất. Không còn bài học nào khác, cũng không phải tìm ai nữa, Ngài đã tìm được Đấng giải thích cho lý trí của Ngài: “Tôi đã gặp được Đấng tôi yêu và yêu tôi”. “Tôi yêu Người trọn vẹn vì lý do đó”.

Anrê nghĩa là dâng hiến, là trung tín, là tất cả trong tình yêu, tình bạn khiêm tốn.

J.M.

Suy niệm 4:

Như một sự tình cờ, lúc đang đi dọc theo bờ hồ Galilê, 
Đức Giêsu thấy bóng dáng các anh đánh cá quen thuộc. 
Hẳn họ đã có lần nghe Ngài giảng và thấy Ngài chữa lành bệnh nhân. 
Đức Giêsu yên lặng nhìn các anh làm việc. 
Họ đang quăng lưới bắt cá hay ngồi trong khoang vá lưới với cha. 
Cảnh tượng rất đời thường và ấm áp. 
Đẹp biết mấy chuyện con người làm việc chung với nhau. 
Sau này họ sẽ biết cách làm việc với nhau trên con thuyền Giáo Hội. 
Chúa Giêsu hôm nay cũng thấy tôi. 
Tôi thế nào, Ngài thấy tôi thế ấy. 
Cái nhìn của Ngài không làm tôi bị tê liệt, nhưng cho tôi tự do. 
Ngài chấp nhận trọn vẹn con người tôi, cả tội lỗi và yếu đuối. 
Chẳng cần son phấn, tôi thu hút Ngài bằng cái mộc mạc của tôi. 
Ngài gặp tôi hôm nay lúc tôi đang mải mê làm một việc gì đó. 
Ngài gặp tôi giữa cái vất vả kiếm sống của đời thường. 
Hạnh phúc cho người nào được thấy Thiên Chúa (Mt 5, 8), 
và cũng thật hạnh phúc cho người nào được Thiên Chúa thấy. 
“Các anh hãy theo tôi”: đây là một lời mời dành cho mọi Kitô hữu. 
Ơn gọi Kitô hữu khởi đi từ tiếng gọi của Thầy Giêsu. 
Người Do Thái thường tầm sư học đạo, 
còn ở đây, chính Thầy Giêsu đi chọn môn đệ cho mình (Ga 15, 16). 
Ngài mời ta đi theo chính con người của Ngài, 
chứ không phải theo một lý tưởng cao đẹp hay một dự án hấp dẫn. 
“Tôi sẽ làm cho các anh trở thành những kẻ lưới con người.” 
Một cuộc đổi đời thực sự, từ lưới cá đến lưới con người. 
Con người của mọi dân tộc là mối bận tâm của Thiên Chúa. 
Theo Chúa Giêsu là chia sẻ nỗi thao thức của Ngài về nhân loại, 
và đồng lao cộng khổ với Ngài trong sứ mạng cứu độ thế giới. 
Simon và Anrê đã bỏ chài lưới, Giacôbê và Gioan bỏ thuyền và cha. 
Sự từ bỏ nào cũng gây ít nhiều xót xa đau đớn. 
Biển cả, sóng nước, thuyền bè, lưới cá, người cha, người vợ: 
biết bao giá trị phải bỏ lại, những người tôi đã và vẫn còn yêu mến. 
Từ bỏ chỉ khả thi nếu tôi gặp một giá trị cao hơn, một tình yêu lớn hơn. 
Chúa không đòi mọi người phải sống đời tu, nhưng đòi phải từ bỏ mình. 
Từ bỏ đơn giản là đặt Thiên Chúa lên trên mọi thụ tạo khác, 
là chọn Giêsu trong giây phút hiện tại, là đón lấy cái bấp bênh. 
Bốn anh ngư phủ đã lên bờ để đi theo một ông thợ mộc bỏ nghề. 
Đời họ đã sang một trang mới. 
Hôm nay Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi như một sự tình cờ. 
Ngài vẫn thấy, vẫn gọi, để tôi bỏ và đi theo. 
Không thấy và gọi, thì cũng chẳng ai từ bỏ và đi theo. 
Tiến trình này được lặp lại nhiều lần, làm nên hành trình Kitô hữu. 
Hôm nay tôi mong theo Chúa hơn hôm qua, và ngày mai hơn hôm nay.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu thương mến, 
xin ban cho chúng con tỏa lan hương thơm của Chúa 
đến mọi nơi chúng con đi. 
Xin Chúa hãy tràn ngập tâm hồn chúng con 
bằng Thần Khí và sức sống của Chúa. 
Xin Chúa hãy xâm chiếm toàn thân chúng con 
để chúng con chiếu tỏa sức sống Chúa. 
Xin Chúa hãy chiếu sáng qua chúng con, 
để những người chúng con tiếp xúc 
cảm nhận được Chúa đang hiện diện nơi chúng con. 
Xin cho chúng con biết rao giảng về Chúa, 
không phải bằng lời nói suông, nhưng bằng cuộc sống chứng tá, 
và bằng trái tim tràn đầy tình yêu của Chúa. Amen. 
(Chân phước Têrêxa Calcutta) 

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

 

SUY NIỆM LỜI CHÚA MỖI NGÀY SONG NGỮ

fishersofmenpic

Thusday – Feast of the Apostle Andrew (November 30): “I will make you fishers of people”

 

Scripture: Matthew 4:18-22 

18 As he walked by the Sea of Galilee, he saw two brothers, Simon who is called Peter and Andrew his brother, casting a net into the sea;  for they were fishermen. 19 And he said to them, “Follow me, and I will make you fishers of men.”  20 Immediately they left their nets and followed him.  21 And going on from there he saw two other brothers, James the son of Zebedee and John his brother, in the boat with Zebedee their father, mending their nets, and he called them.  22 Immediately they left the boat and their father, and followed him.

Thứ Năm     30-11      Lễ kính thánh Anrê tông đồ –      Ta sẽ làm cho anh em thành kẻ chài lưới người

 

Mt 4,18-22

18 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá.19Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.”20 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.21 Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông.22 Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.

Meditation: What is God’s call on your life and are you ready to respond? When Jesus began his ministry he went every where he could – the streets, towns, hills and lakeside of Galilee – to speak to people about the kingdom of God. He chose as his closest friends and coworkers those who were ready to follow as his disciples and he gave them an unusual mission – “to catch people for the kingdom of God.” 

 

Jesus chooses ordinary people to do great things for his kingdom

What kind of disciples did Jesus choose? Smelly fishermen! In the choice of the first apostles we see a characteristic feature of Jesus’ work – he chose very ordinary people. They were non-professionals, had no wealth or position of power or fame in society. They were chosen from the common people who did ordinary things, had no special marks of education, and no social advantages. Jesus wanted ordinary people who could take an assignment and do it extraordinarily well. He chose these individuals, not for what they were, but for what they would become under his direction and the power of the Holy Spirit. 

When the Lord Jesus calls each of us to be his disciples, we must not think we have nothing to offer him in exchange. The Lord takes what ordinary people, like us, can offer and uses it for greatness in his kingdom. Do you believe that God wants to work in and through you for his glory?

 

Jesus calls each of us to bring the joy of the Gospel to those around us

Jesus speaks the same message to us today: we will “catch people” for the kingdom of God if we allow the light of Jesus Christ to shine through us. God wants others to see the light of Christ in us in the way we live, speak, and witness the joy of the Gospel. Paul the Apostles says, “But thanks be to God, who in Christ Jesus always leads us in triumph, and through us spreads the fragrance of the knowledge of him everywhere. For we are the aroma of Christ to God among those who are being saved and among those who are perishing” (2 Corinthians 2:15). Do you show others around you the joy of the gospel and do you pray for your neighbors, co-workers, and relatives that they may come to personally know the Lord Jesus Christ and grow in the knowledge of his love?

 

“Lord Jesus, you have called me personally by name, just as you called your first disciples, Simon, Andrew, and James. Fill me with the joy of your gospel and help me to be a good and faithful witness of your kingdom to all I meet.”

Suy niệm:  Ơn gọi của Chúa dành cho bạn là gì và bạn có sẵn sàng đáp trả không? Khi Đức Giêsu bắt đầu sứ mạng của mình, Người đã đi khắp nơi có thể – đường phố, làng mạc, núi đồi, bờ biển Galilê – để nói với mọi người về vương quốc Thiên Chúa. Người đã chọn những người như bạn hữu và đồng nghiệp thân thiết nhất, những người sẵn sàng đi theo như người môn đệ và Người ban cho họ sứ mạng đặc biệt – “lôi kéo người ta cho vương quốc Thiên Chúa”.

 

Đức Giêsu chọn người thường để làm những điều cả thể cho vương quốc của Người

Đức Giêsu đã chọn loại môn đệ nào? Những người ngư phủ hôi hám! Trong sự chọn lựa các tông đồ đầu tiên, chúng ta thấy nét độc đáo của công việc Đức Giêsu – Người chọn những người rất tầm thường. Họ không là nhà chuyên môn, không tài sản hay chức vị có quyền lực hay danh tiếng trong xã hội. Họ được chọn từ những con người bình thường, làm những công việc bình thường, không có học thức cao, cũng không có uy thế trong xã hội. Đức Giêsu muốn những người tầm thường có thể nhận việc và thực hiện nó một cách phi thường. Chúa chọn những người này, không vì những gì họ có, nhưng vì những gì họ có thể trở nên, dưới sự dẫn dắt và quyền năng của Chúa Thánh Thần.

Khi Chúa Giêsu kêu gọi mỗi người chúng ta trở nên môn đệ, chúng ta đừng lo nghĩ mình không có gì để đáp lại. Chúa đón nhận những gì mà người bình thường, như chúng ta, để có thể dâng hiến và sử dụng chúng cho sự cao quý trong vương quốc của Người. Bạn có tin rằng Thiên Chúa muốn hoạt động trong và qua bạn cho vinh quang của Người không?

Đức Giêsu kêu gọi mỗi người chúng ta để đem niềm vui Tin mừng cho tha nhân

Đức Giêsu cũng nói cùng một sứ điệp với chúng ta hôm nay: chúng ta sẽ “bắt cá người” cho vương quốc của Chúa, nếu chúng ta cho phép ánh sáng của Đức Giêsu Kitô chiếu sáng qua chúng ta. Thiên Chúa muốn người khác nhìn thấy ánh sáng của Đức Giêsu Kitô trong chúng ta, trong cách chúng ta sống, nói chuyện, và làm chứng về niềm vui của Tin mừng. Thánh Phaolô tông đồ nói rằng: “Tạ ơn Chúa là Đấng đã dùng chúng tôi mà làm cho sự nhận biết Đức Giêsu Kitô, như hương thơm, lan tỏa khắp nơi. Vì chúng tôi là hương thơm của Đức Giêsu Kitô dâng kính Thiên Chúa, tỏa ra giữa những người được cứu độ cũng như những kẻ bị hư mất” (2Cr 2,15). Bạn có làm chứng cho những người sống chung quanh niềm vui của Tin mừng và bạn có cầu nguyện cho những người hàng xóm, những bạn đồng nghiệp, và những người bà con thân thuộc của mình, để họ có thể nhận biết Chúa Giêsu Kitô và lớn lên trong sự hiểu biết về tình yêu của Người không?

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã gọi chính tên con, như Chúa đã gọi các môn đệ đầu tiên, Simon, Anrê, và Giacôbê. Xin ban cho con niềm vui Tin mừng và giúp con trở nên nhân chứng tốt lành và trung tín của nước Chúa cho tất cả những ai con gặp gỡ.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

 

 

SUY NIỆM:

1. Sự đột ngột của tiếng gọi

Theo lời kể của thánh Mát-thêu, cách Đức Giê-su kêu gọi bốn môn đệ đầu tiên, trong đó có thánh An-rê mà chúng ta mừng kính hôm nay, và cách đáp lại lời mời gọi đi theo Ngài của họ thật là quá đột ngột, đến độ chúng ta có thể so sánh với « tiếng sét ». Và thực sự đó là « tiếng sét », bởi vì thánh sử Mát-thêu, và thánh sử Mác-cô cũng vậy, đã không kể lại bất cứ một biến cố nào hay một tiếp xúc nào có trước, nhằm chuẩn bị cho ơn gọi của bốn môn đệ đầu tiên.

Người ta thường cho rằng, Tin Mừng chỉ kể tóm tắt thôi, nhưng trong thực tế cần có sự quen biết và nhất là tìm hiểu trong một thời gian nào đó, để Đức Giêsu đi đến quyết định gọi bốn môn đệ đầu tiên, và để cho hai cặp anh em này, trong đó có thánh An-rê mà chúng ta mừng kính hôm nay, đi đến quyết định bỏ tất cả đi theo Đức Giêsu. Chẳng hạn, các bộ phim về cuộc đời Đức Giêsu thường tưởng tượng thêm giai đoạn tìm hiều giữa Đức Giê-su và những người được gọi đầu tiên. Nhưng tại sao Tin Mừng theo thánh Mat-thêu không kể rõ ra ? Chắc chắn là có sứ điệp gì đặc biệt muốn nói với chúng ta.

2. Sự nhưng không của tiếng gọi

Trước hết, chúng ta được mời gọi nhận ra tính nhưng không của ơn gọi. Thật vậy, Đức Giêsu gọi hai anh em Phêrô và Anrê, hai anh em Giacôbê và Gioan, như các ông đang là, đang lay hoay với công việc, với những bận tâm của riêng mình, đang bân rộn với lưới với thuyền cùng với những người thân, khi họ đang bận tâm với những vấn đề của cuộc sống. Ngài dường như không cần chuẩn bị lâu dài các ông rồi mới gọi; tiếng gọi của Đức Giêsu thật nhưng không, đặt hết lòng tin nơi người nghe.

Tiếng gọi của Đức Giê-su dành cho mỗi người chúng ta cũng nhưng không như thế, dù trong thực tế đã diễn ra như thế nào và đã trải qua những thăng trầm nào. Bởi vì, tiếng gọi của Chúa tự bản chất là nhưng không. Chúng ta đừng bao giờ để phai nhạt đi sự ngỡ ngàng đối với tiếng gọi nhưng không của Đức Giê-su: tại sao Chúa lại gọi con? Tại sao Chúa lại chọn con? Tại sao lại dẫn con đi trên con đường này? Tại sao Chúa lại sai con? Tại sao Chúa lại trao cho con sứ mạng này? Tại sao Chúa lại trao cho cho “chén” này?… Chúng ta hãy làm mới lại sự ngỡ ngàng đối với tiếng gọi của Đức Giê-su, vì đó là động lực giúp chúng ta làm mới lại lời đáp của chúng ta.

3. Sức mạnh của tiếng gọi

Tiếp đến chúng ta được mời gọi chiêm ngắm sức mạnh của tiếng gọi. Thật vậy, tiếng gọi của Đức Giê-su mạnh đến độ làm bật tung « lập tức » (c. 20 và 22) các môn đệ đầu tiên ngay tại nơi các ông đang làm việc cùng với những người thân yêu, nơi ông gắn bó, nơi nuôi sống các ông và gia đình, nơi là sự nghiệp của ông, là cuộc đời của ông.

Chúng ta còn chậm chạp và dây dưa trong cách đáp lại, chính là vì chúng ta chưa thực sự nghe được tiếng Chúa. Vì thế, chúng ta hãy ước ao và xin đích thân nghe được tiếng Chúa gọi với tất cả sức mạnh của Lời Chúa, không chỉ một lần, nhưng hằng ngày và suốt đời. Lời Chúa sẽ đụng chạm đến chốn sâu thẳm nhất nơi con người của chúng ta, sẽ lôi kéo và biến đổi chúng ta, vì Lời Chúa là Lời tạo dựng nên chúng ta.

Ơn gọi thiết yếu là một tương quan: Chúa gọi và chúng ta đáp lại, nhưng thánh An-rê và các anh em khác « lập tức bỏ chài, bò thuyền, bỏ cha mà theo Người”. Vì đây là ơn gọi đầu tiên của mọi ơn gọi trong Giáo Hội mà Đức Giê-su sẽ thiết lập, nên cách Ngài gọi các môn đệ đầu tiên chính là nền tảng của mọi ơn gọi; và nền tảng thì luôn luôn hiện diện trong cuộc đời chúng ta, trong mỗi ngày sống và nhất là mỗi khi chúng ta lựa chọn. Ơn gọi hiểu như thế, thì không thể chỉ là một biến cố đã qua, nhưng phải được sống và hiện tại hóa hằng ngày, thậm chí phải diễn ra hằng ngày.

Ngài đi ngang qua đời ta mỗi ngày, và lúc nào ngài cũng thấy chúng ta đang loay hoay làm cái gì đó, bận tâm chuyện gì đó. Ngài gọi chúng ta thật nhưng không, bao dung và quảng đại; và chúng ta được mời gọi đáp lại cách nhưng không, bao dung và quảng đại như lời đáp đầu tiên của chúng ta trong bước đường tìm hiểu và sống ơn gọi dâng hiến, theo gương của thánh An-rê Tông đồ.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc

Từ khóa:

ngư phủ

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
Tin Giáo phận