THỨ BẢY TUẦN XV THƯỜNG NIÊN NĂM C
Mt 12,14-21
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
14 Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu bàn bạc để tìm cách giết Đức Giê-su. 15 Biết vậy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó.
16 Dân chúng theo Người đông đảo và Người chữa lành hết. 17 Người còn cấm họ không được tiết lộ Người là ai.
18 Như thế là để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói: Đây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn, đây là người Ta yêu dấu: Ta hài lòng về Người.
19 Ta cho Thần Khí Ta ngự trên Người. 20 Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân.
21 Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường.
Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi, cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng, và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.
SUY NIỆM:
Hôm nay, thánh sử Mátthêu trích dẫn lời ngôn sứ Isaia trong “bài ca thứ nhất về Người Tôi Trung của Thiên Chúa” , đã chứng thực rằng lời ngôn sứ đã ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu.
Có thể nói, bốn bài ca về Người Tôi Trung trong sách Isaia được áp dụng cho Chúa Giêsu cách rõ nét nhất và hầu như đã nên ứng nghiệm trọn vẹn nơi Người (x. Is 42,1; 49,1; 50,4; 52,13). Bài ca thứ nhất mà thánh sử Mátthêu trích dẫn hôm nay, vừa nói lên nguồn gốc thiên tính của Chúa Giêsu vừa nói về tính nhân bản của Người.
1. Nguồn gốc thiên tính của “Người Tôi Trung”
“Đây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn, đây là người Ta yêu dấu: Ta hài lòng về Người. Ta cho Thần Khí Ta ngự trên Người. Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân” (Mt 12,18).
Lời tiên báo này của Isaia được Mátthêu trích lại, đã ứng nghiệm rõ nét nơi Đức Giêsu trong biến cố Người chịu phép rửa tại sông Giođan và hiển dung trên núi Tabo. Cả hai biến cố đều có lời chứng thực của Chúa Cha nói với Chúa Giêsu: “Này là Con Ta yêu dấu, ta hài lòng về Người”; và trong biến cố chịu phép rửa, Thần Khí đã lấy hình bồ câu ngự xuống trên Người. Điều đó chứng minh rằng, Đức Giêsu chính là Con Thiên Chúa mặc lấy nhân tính để loan báo công lý trước mặt muôn dân.
Như thế, bên trong thân xác phàm nhân của Chúa Giêsu có ẩn chứa bản tính Thiên Chúa và bên trong cuộc khổ nạn tủi nhục có gieo sẵn mầm mống Phục Sinh vinh quang.
Sứ điệp này cũng liên hệ đến cuộc đời chúng ta là giống như Đức Kitô, mỗi người chúng ta cũng có hai chiều kích, một thuộc về nhân tính, một thuộc về thiên tính. Mỗi người chúng ta đều mang trong mình một nét giống Ađam và một nét giống Thiên Chúa, bên trong mỗi thân xác có hiện diện của một linh hồn và bên trong mỗi con người phàm trần có ẩn tàng mầm mống thần linh.
2. Phẩm tính nhân bản của “Người Tôi Trung”.
“Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường. Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi, cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng,và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người” (Mt 12,19-21).
Không cãi vã, không lớn tiếng: Đó là tính cách nhân bản thể hiện nơi Con Thiên Chúa. Chúa Giêsu không hiếu động và hiếu thắng như hình ảnh về Đấng Cứu Thế mà người Do-thái quan niệm, nhưng Chúa Giêsu như một
Người Tôi Trung của Thiên Chúa đầy khiêm tốn và hiền hậu. Đức tính nhân bản này được nuôi dưỡng và phong phú bởi lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa luôn quan tâm, nâng đỡ, bênh vực những người bất hạnh và những người không có địa vị trong xã hội.
Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi: Có lẽ đây là nét đẹp nhất nơi Người Tôi Trung mà Isaia tiên báo. Đấng Kitô không phân biệt và loại trừ ai và sẵn sàng dang tay đón nhận hết mọi người, dẫu chỉ còn một tia hy vọng le lói Người cũng cố gắng phục hồi họ; Người vẫn nhẫn nại đợi chờ tội nhân trở về để cứu độ họ. Người “không bẻ gãy cây lau đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói“, nhưng tìm cách nâng đỡ và cứu chữa, vì sứ mệnh của Người là “đến tìm và cứu chữa những gì đã hư mất“, bởi Người là niềm hy vọng cho dân ngoại và toàn nhân loại.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con học với Ngài đức tính nhân bản là khiêm tốn và nhẫn nại yêu thương hết mọi người không loại trừ ai, để cùng với Ngài, chúng con cũng xứng đáng được Thiên Chúa Cha hài lòng và nhận làm “con yêu dấu” của Người. Amen.
Hiền Lâm.
SUY NIỆM : “MUÔN DÂN ĐẶT NIỀM HY VỌNG NƠI DANH NGƯỜI”
Trước đó, vào ngày sa-bát, Đức Giê-su chữa lành người bại tay trong Hội Đường (c. 9-13) ; và chính vì chuyện này mà, như câu đầu tiên của bài Tin Mừng hôm nay kể lại, nhóm Pha-ri-sêu tìm cách loại trừ Người : « Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu bàn bạc để tìm cách giết Đức Giê-su » (c. 14).
1. Lời ban sự sống
Đức Giê-su chữa người bại tay vào ngày sa-bát: “Anh giơ tay ra” (x. Mt 12, 9-13). Ngày sa-bát là trung tâm của Mười Điều Răn, và Mười Điều Răn là trung tâm của Lề Luật. Vì thế, luật sa-bát tượng trưng cho Lề Luật. Đức Giê-su không dời việc chữa lành vào ngày hôm sau và cũng không trình bày lập trường của mình về ngày sa-bát; theo lời kể của thánh sử Mác-cô (Mc 3, 1-6), Ngài đáp lại sự im lặng bằng cái nhìn giận dữ, Ngài đau khổ (thương cảm) vì con tim bệnh tật của họ, và Ngài thực hiện quyền năng chữa lành người bệnh bằng Lời Sự Sống, chứ không phải bằng việc làm, vốn bị cấm trong ngày sa-bát. Lời giảng của Ngài về ngày sa-bát không phải là một giáo huấn lí thuyết, nhưng là hành động, hành động chữa lành. Hành động trong thinh lặng này loan báo sự thinh lặng của cuộc Thương Khó.
Hành động của Đức Giêsu làm rõ ước ao sự sống của Ngài đối với người bệnh. Ước ao trao ban sự sống vô hạn, nhưng lại được biểu lộ trong một hành vi hữu hạn. Khi làm thế, Ngài làm lộ ra ước ao sự chết đang hiện diện trước mặt Ngài, bởi vì Ngài không vi phạm luật sa-bát, khi chữa bệnh bằng lời; do đó, lề luật không còn là chỗ ần nấp của họ. Chính những người rình rập Ngài chứng kiến vực thẳm của lựa chọn sự chết mở ra trong lòng họ. Để đáp lại, chứ không chống lại, ở đây Đức Giêsu còn làm hơn cả lời giảng “đừng chống lại kẻ dữ”, Ngài để mình bị chi phối bởi lựa chọn sự chết của kẻ dữ, vì đó là cách duy nhất để thuyết phục nó.
Quyền năng, nơi Đức Giêsu vốn là một với lời của Ngài, được bày tỏ ngang qua một hành vi chữa lành rất giới hạn, nhưng lại nói cho chúng ta quyền năng sự sống vô hạn, nói cho chúng ta lòng ước ao trao ban sự sống Thiên Chúa cho con người. Lời loan báo này được cảm nhận từ xa như là việc hủy bỏ ngày sa-bát, xét như là một giải pháp dành chỗ cho quyết định, nhưng lại có thể chứa chấp lựa chọn hướng tới sự chết. Nếu con tim của những kẻ đối nghịch hướng tới cực điểm như thế, nghĩa là quyết định giết chết, chính là vì đã cảm nhận được nơi hành vi của Đức Giêsu lời loan báo về một ngày sa-bát được đẩy tới cùng đích, nhằm giải phóng hoàn toàn chân lý của ngày sa-bát, đó là ước ao sự sống nơi con người và trao ban sự sống nơi Thiên Chúa.
2. « Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó »
Nhưng, thay vì tranh cãi, phản đối hay dùng sức mạnh để chống lại những người tìm cách làm hại mình, Đức Giê-su lánh đi, nói cách khác, Ngài « băng qua » giữa họ mà đi ; như lời ngôn sứ Isaia loan báo về Người Tôi Trung được Đức Chúa tuyển chọn, Người được Đức Chúa yêu dấu và Đức Chúa hài lòng về Người :
Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường.(c. 19)
Và chính khi Đức Giê-su lánh đi, chính lúc Ngài « băng qua » những người có ý đồ muốn giết chết Ngài, thì dân chúng theo người đông đảo và Người chữa lành hết (c. 15), và cũng như lời ngôn sứ Isaia đã loan báo :
Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi.(c. 20)
Những gì mà bài Tin Mừng hôm nay kể lại, loan báo cho chúng ta thật rõ ràng mầu nhiệm Vượt Qua : chính lúc người ta muốn làm hại Đức Giê-su, thì Ngài trở nên nguồn ban phát ơn chữa lành, Ngài tỏ bày Đức Công Chính đích thật của Thiên Chúa cho con người, như Thánh Phao-lô xác tín một cách rõ ràng và mạnh mẽ :
Thật vậy, mọi người đã phạm tội và bị tước mất vinh quang Thiên Chúa,24 nhưng họ được trở nên công chính do ân huệ Thiên Chúa ban không, nhờ công trình cứu chuộc thực hiện trong Đức Ki-tô Giê-su.
(Rm 3, 23-24).
3. « Niềm hi vọng nơi Danh Người »
Tuy nhiên, có điều khác biệt tuyệt đối là, trong cuộc Thương Khó, Đức Giê-su không còn băng qua ý muốn giết chết Ngài, nhưng Ngài băng qua chính sự chết. Thực vậy, trong mầu nhiệm Thập Giá, Đức Giê-su để cho Sự Dữ có nơi lòng của con người đi đến cùng, là giết chết Ngài, nhưng Ngài lại mạnh hơn sự chết, Ngài chiến thắng sự chết, Ngài vượt qua sự chết để đi vào sự sống mới, sự sống Phục Sinh, và trở thành Nguồn Ơn Cứu Độ cho muôn người. Đó chính là sự toàn thắng của Đức Công Chính thần linh mà ngôn sứ Isaia đã loan báo :
Cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng,và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.(c. 20-21)
Chúng ta được mời gọi chiêm ngắm và cảm nếm Đức Công Chính đích thật của Thiên Chúa, được bày tỏ cho chúng nơi ngôi vị của Đức Ki-tô, và nhất là nơi ngôi vị của Ngài trong mầu nhiệm Vượt Qua mà chúng ta cử hành mỗi ngày trong Thánh Lễ :
Ø Đó chính là Đức Công Chính của Tình yêu, vì Thiên Chúa là Tình Yêu và chỉ là Tình Yêu và những gì thuộc về Tình Yêu mà thôi.
Ø Đó là Đức Công Chính của lòng thương xót, thay vì xét xử và luận phạt.
Ø Đó là Đức Công Chính của ánh sáng và sự sống, mạnh hơn bóng tối và sự chết có ở nơi lòng chúng ta và ở giữa chúng ta.
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
SUY NIỆM: SỐNG HIỀN LÀNH
Tin Mừng hôm nay nằm trong bối cảnh Đức Giê-su chữa lành một người bại liệt, tại hội đường vào đúng ngày sa-bát. Điều này khiến những người Pha-ri-siêu khó chịu tính kế lập mưu để tìm cách giết Đức Giê-su.
Mặc dù bị các biệt phái Pha-ri-siêu chỉ trích, Chúa Giê-su không trả đũa nhưng Ngài “lánh đi nơi khác”. Dù Ngài làm những phép lạ hiển hách và được dân chúng ngưỡng mộ, Ngài vẫn khiêm tốn “cấm họ không được tiết lộ Ngài với ai”.
Thái độ bất bạo động đó làm cho Mát-thêu nhận ra hình ảnh vị Tôi Trung Gia-vê mà I-sai-a đã loan báo trong Cựu ước: hiền lành và khiêm nhường, không cãi vã, không la lối. Ngài không bẻ gẫy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói. Người Tôi Trung ấy rất nhân hậu, không đến để trừng phạt và lên án người tội lỗi.
Ngài hiền lành không phải để buông xuôi, mà là để thâm nhập tâm hồn con người, cho đến lúc sự công chính được toàn thắng và muôn dân nước đều hy vọng vào Ngài. Trong suốt cuộc sống tại thế và cho đến hôm nay, Chúa Giê-su vẫn kiên nhẫn chờ đợi mọi người trở về với Ngài để được cứu thoát. Ngài quả quyết: “Tôi đến để kêu gọi người tội lỗi ăn năn trở lại”, và thực tế, Ngài đã chữa lành những kẻ bị coi là tội lỗi và bị xã hội ruồng bỏ.
Lời Chúa hôm nay một lần nữa cho thấy ơn cứu rỗi ở tầm tay chúng ta: được cứu rỗi hay không là do chúng ta, vì Chúa vẫn kiên nhẫn và ban ơn đầy đủ, chỉ cần chúng ta thành tâm trở về với Ngài. Người trộm lành trong giây phút hồi tâm trở về với Chúa và tin tưởng nơi Ngài, đã được Chúa hứa cho ở trên thiên đàng với Chúa ngay hôm đó. Còn Giu-đa đã thất vọng đến chỗ tự vẫn, thì đó là dấu chưa hiểu lòng Chúa.
Lời Chúa hôm nay cũng muốn mời gọi chúng ta hãy sống yêu thương, nhân từ và kiên nhẫn. Không vì ghen tức mà tìm cách hại người khác chỉ vì việc tốt họ đã làm. Cũng không vì ích kỷ đến độ thấy người khác tốt lành hơn, nhân hậu hơn, làm được nhiều việc tốt hơn mà sinh lòng ác độc đối với anh chị em chúng ta.
Kín đáo, nhân hậu và hiền lành là ba đức tính của Người Tôi Trung nơi Đức Giê-su; cũng phải là phẩm tính của các Ki-tô hữu hôm nay, những người đang bước theo Chúa Ki-tô. Vì thế, chúng ta phải loại bỏ mọi phô trương, sống lòng nhân hậu đối với mọi người: hiền lành trong lời nói, trong hành động và trong cách đối xử. Những đòi hỏi của Phúc âm hôm nay mời gọi chúng ta duyệt xét lại cách sống, đời sống cộng đoàn cũng như cá nhân. Nói cách khác, khi người ta nhìn vào cách sống của chúng ta, người ta phải nhận ra hình ảnh Đức Ki-tô kín đáo, nhân hậu và hiền lành.
Xin Chúa cho chúng ta biết sống hiền lành như Chúa. Xin cho chúng ta thấu hiểu lòng Chúa luôn yêu thương kiên nhẫn chờ đợi chúng ta. Xin cho chúng ta hết lòng trở về với Chúa để được ơn cứu độ.
Lm. Giuse Vũ Công Viện
SUY NIỆM: CHỮA LÀNH THẦM LẶNG
“Nhóm Pharisêu bàn bạc để tìm cách giết Chúa Giêsu. Biết vậy, Ngài lánh khỏi nơi đó!”.
“Sẽ đến một lúc, không ai biết khi nào; sẽ có một nơi, không ai biết ở đâu. Nó đánh dấu số phận vinh quang hay tuyệt vọng của mỗi người! Và sẽ có một lằn ranh ẩn khuất giữa sự kiên nhẫn của Thiên Chúa và cơn thịnh nộ của Ngài. Nhưng với những ai tin vào một Đấng đời đời yêu thương, thì toàn bộ cuộc sống chỉ là một cuộc chữa lành thầm lặng!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Toàn bộ cuộc sống chỉ là một ‘cuộc chữa lành thầm lặng!’”. Ý tưởng của A. Alexander được gặp lại trong Tin Mừng hôm nay qua cách ứng xử tuyệt vời của Chúa Giêsu; “Ngài lánh khỏi nơi đó!” khi biết người ta đang tìm giết Ngài.
“Lánh khỏi nơi đó”, không phải vì Chúa Giêsu sợ, cũng không phải vì Ngài chưa chuẩn bị đủ; nhưng vì lòng người chưa sẵn sàng để đón nhận sứ điệp cứu độ. “Lánh khỏi nơi đó” nhưng Ngài vẫn tiếp tục chữa lành họ! Vậy “lánh khỏi nơi đó”, Chúa Giêsu đi đâu? Trước ác tâm của con người, có thể Ngài ra ngồi đâu đó, đùa vui với lũ sẻ! Bởi Ngài không thích báng bổ, cũng không muốn kích động một cuộc đối đầu. Mỗi khi thách thức ai, Chúa Giêsu muốn dẫn người đó đến chỗ suy gẫm sâu sắc hơn về bản thân họ và cuối cùng, là sự hoán cải. Đây không phải là lúc để thu hút, thuyết phục, Ngài “lánh khỏi nơi đó” chỉ để chờ đợi! Đó là một giai đoạn trong tiến trình chữa lành các linh hồn, ‘chữa lành thầm lặng!’.
Cả chúng ta, đôi khi bạn và tôi thấy mình có những bất đồng, thậm chí với những người thân. Khi những cảm xúc này dấy lên, rõ ràng là vì một hoặc cả hai bên chưa sẵn sàng cho sự thật… thì điều cần làm là hãy “lánh khỏi nơi đó” và đợi cho đến thời điểm mà trái tim chúng ta rộng mở hơn; cũng như chờ đợi người anh em không còn đóng chặt cánh cửa trái tim họ. Và điều này thật cần thiết trong chuỗi tiến trình chữa lành!
Bài đọc Mikha hôm nay cũng không nằm ngoài kế hoạch Thiên Chúa chữa lành dân Ngài; đúng hơn, ‘chữa lành thầm lặng’ những người giàu. Mikha lên tiếng cảnh báo những ai trục lợi trên người nghèo. Này rồi đây, kẻ thù sẽ tàn phá tất cả và “Đó sẽ là thời tai hoạ”, thời mà “Chúa không quên những người nghèo khổ!”.
Trở lại với Tin Mừng, một chi tiết quan trọng cần lưu ý, “Dân chúng đông đảo theo Chúa Giêsu và Ngài chữa lành hết!”. Đừng nghĩ tất cả các cuộc chữa lành đều là vật lý! Không chỉ thế, Ngài chữa trị cả trí tri và linh hồn! Đó là những ai bị cuộc sống, thử thách và tội lỗivùi dập… và ngày nay, Ngài vẫn tiếp tục chữa lành. Chúa Giêsu là thầy thuốc vĩ đại muốn cứu tất cả, dù là chữa lành công khai hay ‘chữa lành thầm lặng’.
Anh Chị em,
“Ngài lánh khỏi nơi đó!”. Chúa Giêsu, Đấng mà gió lẫn biển phải tuân lệnh và ma quỷ cũng phải khuất phục; thế mà trước con người, đôi khi, Ngài như thể chịu thua. Ngài nhân hậu, nhẫn nhịn, hiền lành; và thậm chí, chấp nhận trả một giá đắt - thập giá - để không chỉ trở nên Đấng chữa lành những con người mà còn là Đấng Cứu Độ Thế Giới. Cũng thế, nếu có thể “lánh khỏi nơi đó” như Chúa Giêsu mỗi khi cần thiết, các cuộc ‘chữa lành thầm lặng’ của bạn và tôi vẫn mang tính cứu độ thế giới!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, Đấng kiên nhẫn với con hơn ai hết! Cho con một đôi khi, cũng biết rời đi nơi khác, chờ đợi trái tim mở cửa, không chỉ tim anh chị em con mà cả trái tim con!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
SUY NIỆM: TIN VÀO THIÊN CHÚA QUAN PHÒNG DÙ ĐAU KHỔ
Câu chuyện
Kế hoạch Phân Sáp được vua Tự Đức cho thi hành vào năm 1851 và 1856, gồm bốn mặt:
- Mặt thứ nhất, không cho người công giáo ở trong làng công giáo của mình, nhưng phải đến ở trong các làng bên lương.
- Mặt thứ hai, mỗi người công giáo phải bị năm người lương canh giữ cẩn mật.
- Mặt thứ ba, các làng công giáo bị phá hủy, của cải ruộng đất của người công giáo bị tịch thu và giao vào tay những người bên lương, những người này sử dụng và nộp thuế lại cho Nhà nước.
- Mặt thứ bốn, không cho người đàn ông công giáo ở một nơi với người đàn bà công giáo, không cho vợ chồng công giáo ở với nhau, mỗi người phải đi ở một nơi xa nhau, con cái của người công giáo thì phải để cho gia đình người lương nuôi.
Đây là một kế hoạch nhằm tiêu diệt Giáo hội Công giáo Việt Nam. Nhưng bàn tay Chúa dẫn đưa lạ lùng: Giáo hội Công giáo Việt Nam đến hôm nay vẫn còn lớn mạnh và phát triển không ngừng.
Suy niệm
Trong sứ mạng của Đấng Thiên Sai, Chúa Giêsu luôn gặp sự chống đối đó là hình ảnh báo trước mầu nhiệm thập giá đỉnh cao của sứ vụ cứu độ. Chúa Giêsu nhắc đến lời ngôn sứ Isaia về Người Tôi Tớ của Thiên Chúa: Người Tôi Tớ được Chúa yêu thương, ban Thần Khí xuống trên Ngài để Ngài đem Tin Mừng cứu độ đến cho toàn dân. Ngài hiền lành khiêm tốn, âm thầm và đầy tình xót thương. Ngài bị sát tế vì để cứu độ con người. Người Tôi Tớ đau khổ của Thiên Chúa là hình ảnh tiên báo về Ðức Giêsu - Con Thiên Chúa.
Ðức Giêsu tiên báo cuộc thương khó ứng với lời ngôn sứ Isaia đã viết về Con Người sẽ được hoàn tất (x. Lc 18,31). Sau này các tông đồ khẳng định Chúa Giêsu như chiên bị đem đi sát tế (Cv 8,32), Người Tôi Tớ hiền từ chịu chết cho nhân loại mà ngôn sứ Isaia loan báo... (1Pr 2,22-23).
Trong kế hoạch của Thiên Chúa, Đấng Thiên Sai phải chịu khổ nhục như người tôi tớ đau khổ. Tất cả biểu lộ bằng thập giá và thập giá trở nên khí cụ cứu độ mà Chúa Kitô dùng và đường thập giá là đường cứu độ đưa ta vào sự sống như trong Kinh Tiền Tụng Thương Khó, Giáo hội tuyên xưng: “Vì nhờ cuộc khổ nạn sinh ơn cứu độ của Con Chúa, toàn thế giới đã nhận biết phải tuyên xưng uy linh Chúa và nhờ quyền lực khôn tả của Thập giá, thế gian đã bị xét xử, và quyền năng của Ðấng chịu đóng đinh được toả sáng”.
Ngày hôm nay, từng giây phút trong cuộc đời, Đức Kitô vẫn là Người Tôi Tớ đau khổ đang cùng chúng ta vác thánh giá tiến về đồi Calvariô. Mọi sự đau khổ, mọi khốn khó, vấp ngã của con người đều nương trong thập giá với Người Tôi Tớ Thiên Chúa.
Ý lực sống:
Hãy vác thập giá mình hằng ngày (x. Lc 9,23).
Lm Nguyễn Vinh Sơn SCJ