Thứ Tư tuần 26 thường niên.

Đăng lúc: Thứ tư - 03/10/2018 01:16 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong

 

Thứ Tư tuần 26 thường niên.

"Dù Thầy đi đâu, tôi cũng theo Thầy".

 

Lời Chúa: Lc 9, 57-62

Khi ấy, đang lúc Chúa Giêsu và các môn đệ đi đường, thì có kẻ thưa người rằng: "Dù Thầy đi đâu, tôi cũng sẽ theo Thầy". Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có nơi gối đầu".

Người bảo một kẻ khác rằng: "Hãy theo Ta". Người ấy thưa: "Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã". Nhưng Người đáp: "Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa".

Một người khác thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã". Nhưng Chúa Giêsu đáp: "Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa".

 

 

 

SUY NIỆM 1: Ðiều kiện theo Chúa

Một linh sư Ấn đang ngồi tịnh niệm bên bờ sông, có một người đàn ông nọ muốn xin làm đệ tử. Ông rón rén đến bên vị linh sư và đặt dưới chân vị tu hành hai viên ngọc quí nhất như của lễ ra mắt. Vị linh sư mở mắt ra, nhưng ông không để lộ một chút thích thú nào; không cần nhìn kỹ vào món quà quí giá ấy, vị linh sư cầm lấy một viên và ném xuống dòng sông.

Tiếc của, người đàn ông giầu có liền nhảy xuống sông để cố tìm lại viên ngọc, nhưng mất một ngày mà ông không tài nào tìm lại được. Chiều đến, mệt mỏi, chán nản, người đàn ông đến vị linh sư xin chỉ rõ nơi đã ném viên ngọc quí. Vị linh sư cầm viên ngọc còn lại ném xuống dòng sông và nói: "Ta đã ném vào chỗ đó, ngươi hãy lặn xuống mà tìm lại".

Chúa Giêsu cũng đòi hỏi môn đệ Ngài một thái độ từ bỏ và dứt khoát như thế. Thánh Luca trình bày cuộc đời Chúa Giêsu là một hành trình lên Giêrusalem mà đích điểm là cái chết trên thập giá. Trong hành trình ấy, Chúa Giêsu đã kêu gọi một số người theo Ngài. Ðiều kiện đầu tiên là phải biết kiên nhẫn như đã được đề cập đến trong bài Tin Mừng hôm qua.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, thánh Luca ghi tiếp những điều kiện Chúa Giêsu đòi hỏi nơi các môn đệ. Một trong những điều kiện đó là chia sẻ cuộc sống nay đây mai đó với Ngài. Không nhà không cửa, sống nhờ vào sự bố thí của người khác, sống không có lấy một tiện nghi tối thiểu, Chúa Giêsu muốn những kẻ theo Ngài chuẩn bị đương đầu với số phận bi thảm mà Chính Ngài phải trải qua. Cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài trên thập giá là một sự lột bỏ trọn vẹn đối với tất cả mọi an toàn trong cuộc sống.

Một điều kiện nữa Chúa Giêsu đòi nơi những kẻ theo Ngài, đó là dấn thân rao giảng Tin Mừng Nước Chúa. Một cuộc sống từ bỏ sẽ không có giá trị, nếu đó không là dấu chỉ của một cuộc đầu tư trọn vẹn vì Nước Trời. Cuối cùng, Chúa Giêsu đòi hỏi môn đệ phải cắt đứt ngay cả những liên hệ ruột thịt họ hàng. Ngài là tất cả đối với người môn đệ đến độ họ phải sẵn sàng hy sinh tất cả vì Ngài, Ngài phải được đặt vào trọng tâm cuộc sống của người môn đệ.

Môn đệ không phải là tước hiệu dành riêng cho một số người ưu tuyển. Mỗi Kitô hữu là một môn đệ của Chúa Kitô, và là môn đệ Chúa Kitô thiết yếu đi theo Ngài. Chúa Kitô cách đây 2,000 năm cũng là Chúa Kitô ngày nay mà mỗi Kitô hữu đang đi theo. Ngài đồng hành với họ và cũng đòi hỏi những điều kiện mà Ngài đề ra cho các môn đệ tiên khởi của Ngài. Cuộc sống có cách biệt, hoàn cảnh có xoay chuyển, sinh hoạt có thay đổi, nhưng những điều kiện ấy không hề đổi thay. Tựu trung, người môn đệ ngày nay phải đồng hành với Chúa Kitô để tiếp tục là dấu chỉ, là tín hiệu của Nước Trời cho mọi người.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

SUY NIỆM 2: Không được phép ngoái lại

Đức Giêsu bảo: “Ai đã tra tay vào cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa” (Lc. 9, 62)

Hôm nay Thánh Luca trình bày ba kiểu ơn gọi khác nhau.

Một người tự ý xin theo Đức Giêsu, anh nói với Người một cách tự tin, không mặc cảm sợ sệt nhút nhát: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu tôi cũng xin đi theo”. Anh tin tưởng vững chắc, có khả năng hoàn toàn. Sự nhiệt tâm của anh rất chân thành, đầy thiện chí, hiến thân vô điều kiện. Đức Kitô dường như không cảm động gì trước sự hiến thân tự phát này. Người trả lời một cách lạnh nhạt bất cần, đáng phải suy nghĩ: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng con người không có chỗ tựa đầu”. Câu đó phải chăng có nghĩa là: “Anh chàng bé bỏng của tôi ơi, anh chủ trương có thể theo tôi, được lắm! nhưng đừng quên rằng anh phải biết đón nhận: sự bất ổn hoàn toàn, mất mọi tiện nghi, chỉ có nghèo khó và còn hơn nữa đấy. Nghĩ kỹ đi trước khi tra tay vào cày, trước khi anh đáp tàu”. Thánh Luca không làm nổi bật cái con người có lòng quảng đại tự biên, tự diễn ấy tự hiến theo Thầy.

Một người khác được chính Đức Kitô kêu gọi trước: “Anh hãy theo Tôi”. Nhưng lần này, chính kẻ được mời gọi lại do dự, anh thưa với Ngài: “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã”. Đức Giêsu bảo: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết”. Lời đáp có vẻ cứng cỏi, khó hiểu cho những nơi coi việc an táng hiếu thảo là một bổn phận thánh. Có phải Đức Kitô thích đòi hỏi có vẻ thái quá như vậy không? hoàn toàn không! Người muốn giải thích cho anh biết, hãy tự mình giải thoát mình khi theo Người. Theo Người chính là chết đối với đời sống tự nhiên này để mở ra cho mình một đời sống khác, đời sống gia nhập vào một thế giới hoàn toàn khác với những giá trị khác hẳn giá trị đời này. Loan báo Tin Mừng của một thế giới thuộc triều đại Thiên Chúa, đó chính là điều căn bản, tuyệt đối. Điều đó giả thiết phải từ bỏ tất cả mọi sự thế gian.

Ứng viên thứ ba cũng thế, anh vui mừng đến xin làm môn đệ Chúa, nhưng trước tiên xin về từ giã gia đình rồi đến theo Chúa. Với Đức Kitô: “Ai đã tra tay cấm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích với nước Thiên Chúa”. Nhưng phải có tinh thần từ bỏ mới biết sống theo Đức Giêsu. Người không nói không được yêu những thân nhân mình, nhưng hy sinh vì Ngài là chứng tỏ đã yêu mến họ đầy đủ rồi, đó là yêu trong đức tin.

GF

 

SUY NIỆM 3: TỪ BỎ MỌI SỰ ĐỂ THEO CHÚA TRỌN VẸN (Lc 9, 57-62)

Xem thêm thứ Hai tuần 13 TN

"Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu" (Lc 9, 58), đây chính là thân phận và tinh thần của Đức Giêsu và cũng là thái độ của người môn đệ cần có. Lần giở lại lịch sử cứu độ, chúng ta thấy khi Thiên Chúa muốn chọn và gọi ai để ra đi thi hành sứ vụ, hẳn Người đều muốn kẻ được chọn và gọi phải có thái độ dứt khoát và chấp nhận thiệt thòi, khổ đau.

Khởi đi từ tổ phụ Abraham: Thiên Chúa gọi ông và truyền cho ông phải rời bỏ xứ sở để lên đường đến một nơi Người sẽ chỉ cho. Rồi Người chọn dân riêng là Israel, Thiên Chúa cũng truyền cho họ ngay lập tức phải rời bỏ Aicập và lên đường tiến về Đất Hứa. Tiếp theo là các môn đệ, Đức Giêsu luôn mời gọi các ông lập tức lên đường và để lại mọi sự sau lưng.

Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật việc hai thanh niên xin đi theo Đức Giêsu, Ngài cũng mời gọi họ phải từ bỏ tất cả, kể cả những cái gắn liền với cuộc sống của họ như công việc hay tình cảm: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết, phần ngươi hãy theo Ta... ai tra tay cầm cày mà còn ngoảnh lại nhìn đằng sau thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa” (x. Lc 9, 59-62).

Mỗi người chúng ta, ngày lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, Đức Giêsu cũng mời gọi chúng ta từ bỏ những gì không phù hợp với tư cách làm con Chúa và sứ mạng được trao. Thật vậy, nếu không từ bỏ, chúng ta sẽ bị vướng víu vào những điều phụ thuộc và quên đi công việc chính yếu. Đồng thời, theo Chúa mà còn quá nhiều lỉnh kỉnh thì hẳn khó có thể chu toàn và dễ rơi vào tình trạng dở dang, chẳng khác gì kẻ "bắt cá hai tay".

Như vậy, chúng ta chỉ có thể an vui và hạnh phúc khi "là" môn đệ của Chúa thay vì "làm" môn đệ.

"Là môn đệ", chúng ta trở nên giống Thầy. "Là môn đệ", chúng ta từ bỏ như Thầy. "Là môn đệ", chúng ta sống chết như Thầy... Nhưng "làm môn đệ", chúng ta sẽ dễ bị rơi vào tình trạng thích thì làm, không thích thì thôi. Thuận thì dấn thân, khó thì lừng khừng. "Làm môn đệ", chúng ta dễ bị có cảm tưởng như một công việc được hợp đồng, nên có lợi thì làm mà không có lợi thì hủy..., không khác gì một nghề kinh doanh thuần túy.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta: một khi đã đi theo, là môn đệ của Chúa thì phải từ bỏ mọi tham vọng, mọi ràng buộc, nhất là về của cải vật chất, danh vọng, địa vị và thỏa mãn cá nhân để tự do hiến thân mình cho Chúa, trọn vẹn thuộc về Chúa để làm công việc cho Chúa. Không có chuyện lừng khừng, do dự, tính toán. Sống phó thác và tin tưởng nơi Chúa trọn vẹn. Chấp nhận sự bấp bênh do con người gây nên cho mình. Ngay cả mối liên hệ tình cảm là gia đình, nếu vì đó mà ảnh hưởng và có nguy cơ làm cho chúng ta xa Chúa, thì buộc phải khước từ.

Có thế, chúng ta mới coi mọi người là anh chị em của mình, và mình phải có trách nhiệm lo lắng, giúp đỡ họ. Nếu không, chúng ta sẽ bị cám dỗ là: chuyện đó có người khác lo, không phải chuyện của ta; hay chỉ muốn hay đáp ứng cho một số người mà ta ưa thích, số còn lại, chúng ta vô cảm vì họ không phải thuộc phe ta.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết sẵn sàng từ bỏ những quyến luyến của tình cảm, nếu điều này làm cho chúng con xa Chúa và phần rỗi của mình. Xin cho chúng con biết can đảm để tiếp bước theo Chúa trên con đường hoàn thiện. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

SUY NIỆM 4: Trước đã

Suy niệm :

Theo một tôn giáo thường được gọi là theo đạo.

Theo đạo là theo một con đường.

Ðiều này đặc biệt đúng đối với Kitô giáo (x. Cv 9,2).

Làm môn đệ Ðức Kitô là theo Ngài trên con đường Ngài đi,

con đường đất quanh co trong xứ Palestine

hay con đường đầy chông gai nhọc nhằn của sứ vụ.

Ðức Kitô chẳng những dạy Ðạo, Ngài còn là Ðạo (x. Ga 14,6).

Theo đạo là theo một ngôi vị hơn là theo một giáo lý.

Sống đạo là sống như Ngài, với Ngài, cho Ngài và trong Ngài.

Đoạn Tin Mừng hôm nay thuật lại chuyện ba người muốn theo Chúa.

Chúng ta chẳng biết họ là ai,

cũng chẳng rõ cuối cùng họ có theo Chúa hay không,

nên mỗi người chúng ta dễ thấy mình nơi hình ảnh họ,

để rồi chúng ta phải đưa ra lời đáp trả riêng của mình.

Người thứ nhất hăng hái xin theo Ngài đi bất cứ nơi đâu.

Ðức Giêsu không giấu anh hoàn cảnh bấp bênh của mình.

Ngài sống cuộc đời phiêu bạt, không mái nhà để trú,

lúc nào cũng ở trong tư thế lên đường.

Chấp nhận theo Ngài là chịu bỏ mọi an toàn, ổn định,

là sống thân phận lữ khách trên mặt đất (x. 1Pr 2,11).

Theo Ngài là theo Ðấng có chỗ tựa đầu,

chỗ tựa đầu tiên là máng cỏ, chỗ tựa cuối là thập giá.

Cuộc sống nghèo làm Ngài tự do hơn, sẵn sàng hơn

trước những đòi hỏi bất ngờ của Cha và nhân loại.

Người thứ hai chấp nhận theo Chúa với điều kiện

cho anh về chôn cất người cha mới qua đời trước đã.

Anh muốn chu toàn bổn phận thiêng liêng của người con.

Ðức Giêsu coi trọng việc hiếu kính mẹ cha (x. Mt 15,3-9),

nhưng Ngài đòi anh dành ưu tiên cho việc loan báo Tin Mừng.

Câu trả lời của Ngài làm chúng ta bị sốc.

Loan báo Tin Mừng ư? Cần gì phải vội vàng đến thế!

Dầu sao cái sốc giúp ta nhận ra mình vẫn quen thờ ơ

trước một bổn phận thiêng liêng và hết sức cấp bách.

Người chết nằm xuống thật đáng kính trọng.

nhưng có bao người sống đang cần phục vụ khẩn trương.

Người thứ ba xin về từ giã gia đình trước đã.

Ðức Giêsu đòi anh dứt khoát thẳng tiến như người cầm cày,

không quay lại với những kỷ niệm quá khứ,

cũng không bị cản trở bởi những ràng buộc gia đình,

để tận tâm tận lực lo cho Nước Thiên Chúa.

Trong đời sống, nhiều lúc ta phải chọn lựa.

Chọn lựa là chấp nhận hy sinh, bỏ một trong hai.

Ðức Giêsu không dạy ta sống vô cảm hay bất hiếu...

Ngài dạy ta can đảm tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước đã.

Có bao nhiêu cái trước đã chi phối đời ta?

Ðâu là lựa chọn ưu tiên một?

Chúng ta cần sắp xếp lại thứ tự các ưu tiên cho đúng.

Nếu Ðức Giêsu gặp tôi hôm nay và mời tôi theo Ngài,

tôi có xin phép Ngài để làm cái gì đó trước đã không?

 

Cầu nguyện :

Lạy Chúa Giêsu,

giàu sang, danh vọng, khoái lạc

là những điều hấp dẫn chúng con.

Chúng trói buộc chúng con

và không cho chúng con tự do ngước lên cao

để sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.

Xin giải phóng chúng con

khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất,

nhờ cảm nghiệm được phần nào

sự phong phú của kho tàng trên trời.

Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi

bán tất cả những gì chúng con có,

để mua được viên ngọc quý là Nước Trời.

Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng

trước những lời mời gọi của Chúa,

không bao giờ ngoảnh mặt

để tránh cái nhìn yêu thương

Chúa dành cho từng người trong chúng con. Amen.

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

 

SUY NIỆM

1. Đi theo Đức Ki-tô

Bài Tin Mừng theo thánh Luca của Thánh Lễ hôm nay kể lại câu chuyện có ba người xin đi theo hay được mời gọi đi theo Đức Giê-su, khi Người đang đi trên đường cùng các môn đệ.

  • Người thứ nhất đến xin đi theo Người với lòng quảng đại : « Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo ».
  • Nhưng với một người khác, thì chính Đức Giê-su mời gọi : « Anh hãy theo tôi ». Điều lạ lùng là, Đức Giê-su ngỏ lời với người này, đúng vào lúc anh đang « đeo tang » bố, và thậm chí anh vẫn chưa lo hậu sự cho bố. Vì thế, anh sẵn lòng đáp lại lời mời gọi đi theo Đức Giê-su, nhưng chỉ xin được chôn cất người cha trước đã.
  • Và còn người thứ ba, anh cũng có lòng ước ao đi theo Đức Giê-su như người thứ nhất, và anh chỉ xin làm một điều rất bình thường, nhưng hợp tình hợp lí : « Xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã ».

Ba trường hợp, ứng với ba người, và mỗi người có một hoàn cảnh khác nhau, mỗi người có kinh nghiệm về ơn gọi đi theo Đức Giê-su khác nhau. Dù chúng ta sống trong ơn gọi nào, với tư cách là người Ki-tô hữu, chúng ta cũng được mời gọi đi theo Đức Ki-tô. Vậy chúng ta thấy mình giống trường hợp nào trong ba trường hợp trên ; hay chính mỗi người chúng ta, sẽ là trường hợp thứ tư !

2. « Con Người không có chỗ tựa đầu »

Như chúng ta đã nhận thấy, ba lời xin rất đỗi bình thường : người thứ nhất xin đi theo Đức Giê-su, người thứ hai xin về chôn táng người cha trước khi đi theo Ngài, và người thứ ba xin chỉ xin về từ biệt người thân thôi, rồi sau đó đi theo Ngài, nhưng những lời đáp của Đức Giê-su thì không bình thường chút nào, và phải làm cho người nghe ngạc nhiên. Thật vậy,

  • Với người thứ nhất, Ngài trả lời : Con chồn (hay con cáo) có hang, con chim có tổ, nhưng Con Người không có chỗ đặt đầu. Có lẽ Ngài muốn nói đến đời sống nghèo khó tột bậc khi đi theo Ngài, trong tương quan của người môn đệ với phương tiện, của cải.
  • Với người thứ hai, Ngài nói : « Hãy Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ ». Theo sự nhạy cảm của một người bình thường, nhất là người Việt Nam chúng ta, một câu trả lời như thế thật không nhân bản, không có tình người và nhất là không tôn trọng chũ hiếu, khi chúng ta có người thân yêu qua đời !
  • Và với người thứ ba, chỉ xin về từ biệt thôi, nhưng Đức Giê-su cũng từ chối và nói những lại thật mạnh mẽ : « Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa ». Dường như, Đức Giê-su muốn chúng ta phải đoạt tuyệt với gia đình, bạn bè, với quá khứ, với cuộc đời đã qua, khi đi theo Người. Hơn nữa, Người dùng hình ảnh « cầm cày » để nói về hành trình đi theo Ngài có thể gây lo lắng nhiều hơn là niềm vui và bình an.

Chúng ta có thể nhớ lại, trong những tình huống khác, lời của Đức Giê-su cũng không kém triệt, không thể áp dụng ngay được : « Nếu mắt hay tay gây cớ phạm tội, hãy móc hay chặt ngay đi ! ». Cũng như chúng ta không thể sống mà không tựa đầu vào một chỗ nào đó, không thể để mặc kẻ chết chôn kẻ chết, và cũng không thể « chạy xe » mà không ngoái lại đằng sau.

Đó là vì lời của Đức Giê-su không phải là chữ viết hay lề luật, cứ thế mà đem ra thực hành, nhưng lời của Ngài là thần khí, mặc khải cho chúng ta một hướng đi, một năng động sống ; và mỗi người và mỗi thời được mời gọi sống theo cách của mình, theo khả năng của mình, mức độ trưởng thành thiêng liêng của mình, theo tình yêu của mình dành cho Chúa và cho tha nhân. Lề luật thì không chấp sự khác biệt khi thực thi, trong khi đó, cùng một thần khí, nhưng có những cách thể hiện khác nhau, như thánh Phao-lô nói về những ơn huệ khác nhau của cùng một Thần Khí ; luật thì không quan tâm đến ngôn vị, trong khi thần khí là một năng động sống khởi đi từ ngôi vị, với lịch sử, vấn đề, vết thương, nỗi khổ đau…

 3. Con đường « Mầu nhiệm Vượt Qua »

Vì thế, lời của Đức Giê-su vượt qua mức độ thực hành hay thanh luyện bình thường, và chỉ hiểu được ở mức độ tuyệt đối, nghĩa là chỉ hiểu được dưới ánh sáng của mầu nhiệm Vượt Qua mà thôi.

Thật vậy, chúng ta sẽ khám ra cả một năng động sống, cả một con đường thiêng liêng trong những lời khó nghe của Đức Giê-su, nếu chúng ta đặt mình vào bối cảnh của mầu nhiệm Vượt Qua, như Đức Giê-su đã nói trong bài Tin Mừng hôm qua : « Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem ».

  • Đức Giê-su nói với người thứ nhất: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” Chúng ta hãy nhìn ngắm Đức Giê-su trên Thập Giá, để nhận ra đầu của Ngài tựa vào đâu : chẳng vào đâu hết, mà chỉ tựa vào lời kêu cầu dâng lên Cha : « Lạy cha, trong tay Cha, con xin phó thác hồn con ». Ngài chỉ tựa vào lòng Cha, vào sự Quan Phòng yêu thương của Cha.
  • Người nói với người thứ hai : « Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa» Đi theo Chúa, chúng ta phải vượt qua Biển Đỏ, vượt qua nguy hiểm, thử thách và chính sự chết để đi vào sự sống của Thiên Chúa, đi vào miền đất dành cho người sống. Nơi Thiên Chúa và Triều đại của Người, không có sự chết và những người chết, nhưng chỉ có sự sống, và những người sống cho Chúa và loan báo Triều Đại của Người mà thôi.
  • Và với người thứ ba, chỉ xin về từ biệt thôi, nhưng Đức Giê-su nói : « Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa ». Con đường Vượt Qua của Đức Giê-su là đường hiền lành, tín thác, hướng về Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người.

Đức Giê-su quyết định đi về cùng Cha, bằng con đường Vượt Qua, nghĩa là bằng con đường « yêu thương đến cùng » (x. Ga 13, 1), bởi vì :

Chúa chính là gương mặt hữu hình
của Chúa Cha vô hình,
Đấng biểu lộ quyền năng của Ngài,
trước hết bằng sự tha thứ và lòng thương xót.

(Kinh Năm Thánh Lòng Thương Xót)

Người thì xin đi theo, kẻ thì xin đi về. Còn chúng ta, hôm nay hay trong giai đoạn sống này của hành trình đi theo Chúa, chúng ta xin Ngài điều gì ?

Chúng ta hãy xin đi theo Đức Ki-tô trên con đường Vượt Qua, để được hiều mọi sự, trong đó có cuộc đời của chúng ta, dưới ánh sáng của mầu nhiệm Vượt Qua ; xin cho chúng ta được sống hay đúng hơn, xin cho Đức Ki-tô sống mầu nhiệm Vượt Qua của Người, trong cuộc đời và mỗi ngày sống của chúng ta.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc

 

 

SUY NIỆM LỜI CHÚA MỖI NGÀY SONG NGỮ

 

Wednesday (October 4):  “Fit for the kingdom of God”

 

Scripture: Luke 9:57-62 

57 As they were going along the road, a man said to him, “I will follow you wherever you go.” 58 And Jesus said to him, “Foxes have holes, and birds of the air have nests; but the Son of man has nowhere to lay his head.” 59 To another he said, “Follow me.” But he said, “Lord, let me first go and bury my father.” 60 But he said to him, “Leave the dead to bury their own dead; but as for you, go and proclaim the kingdom of God.” 61 Another said, “I will follow you, Lord; but let me first say farewell to those at my home.” 62 Jesus said to him, “No one who puts his hand to the plow and looks back is fit for the kingdom of God.”

Thứ Tư     4-10           Thích hợp với vương quốc của Thiên Chúa 

 

Lc 9,57-62

57 Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.”58 Người trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”59 Đức Giê-su nói với một người khác: “Anh hãy theo tôi! ” Người ấy thưa: “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã.”60 Đức Giê-su bảo: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa.”61 Một người khác nữa lại nói: “Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã.”62 Đức Giê-su bảo: “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.”

Meditation: Are you ready to follow the Lord Jesus wherever he may lead you? With the call the Lord gives the grace to respond and the strength to follow all the way to the end. Why does Jesus issue a challenge with the call? Jesus was utterly honest in telling people what it would cost to follow him. When a would-be disciple approached Jesus and said he was ready to follow, Jesus told him it would require sacrifice – the sacrifice of certain creaturely comforts. Jesus appealed to this man’s heart and told him to detach himself from whatever might hold him back. Spiritual detachment is a necessary step for following the Lord. It frees us to give ourselves without reserve to the Lord and his service. While many of us may not need to give up the comfort of our own home and bed to follow Jesus, we, nonetheless, must be willing to part with anything that might stand in the way of doing God’s will. 

 

Don’t let anything hold you back from following the Lord Jesus

Another would-be disciple said he would follow as soon as he had buried his father. What he meant by this expression was that he felt the need to return to his home to take care of his father through old age until he died. The third had no obligation to return home, but simply wanted to go back and say good-bye. Jesus surprised these would-be disciples with the stark truth that nothing should hinder us from following the Lord. Was Jesus being harsh and rude to his would-be followers? Not really. We are free to decide whether we will take the path which Jesus offers. But if we choose to go, then the Lord wants us to count the cost and choose for it freely.

 

 

Don’t miss the good path God has set for you – it will lead to joy and freedom

What does the story of a plowman have to do with the journey? A plowman who looked back while plowing his field caused the line or furrow he cut into the soil to become crooked. One crooked line easily leads to another until the whole field is a mess. The plowman had to look straight ahead in order to keep the plow from going off course. Likewise, if we look back on what we have freely left behind to follow the Lord – whether that be some distraction, attachment, or sinful habit which leads us away from doing God’s will – our path will likely diverge and we’ll miss what God has for us. 

Will you say “yes” to the Lord’s call for your life?

The Gospel does not record the response from these three would-be disciples. We are only left with the question which Jesus intends for us as well.  Are you ready to take the path which the Lord Jesus offers? His grace is sufficient and his love is strong. There is nothing greater we can do with our lives than to place them at the service of the Lord and Master of the universe. We cannot outmatch God in his generosity. Jesus promises that those who are willing to part with what is most dear to them for his sake “will receive a hundred times as much and will inherit eternal life” (Matthew 19:29). The Lord Jesus offers us a kingdom of lasting peace, unending joy, surpassing love, enduring friendship, and abundant life. Is there anything holding you back from pursuing the Lord and his will for you life?

“Take, O Lord, and receive my entire liberty, my memory, my understanding, and my whole will. All that I am and all that I possess you have given me. I surrender it all to you to be disposed of according to your will.  Give me only your love and your grace – with these I will be rich enough and will desire nothing more.” (Prayer of Ignatius Loyola, 1491-1556)

Suy niệm: Bạn có sẵn sàng đi theo Chúa bất cứ nơi nào Người dẫn bạn đến không? Cùng với ơn gọi, Thiên Chúa ban ơn sủng để đáp trả và sức mạnh để bước theo tất cả mọi nẻo đường cho đến cùng. Tại sao Đức Giêsu đặt ra vấn đề ơn gọi? Đức Giêsu hoàn toàn thành thật trong việc nói với người ta những gì đòi hỏi để theo Ngài. Khi một người muốn trở thành môn đệ đến gần Đức Giêsu và nói anh sẵn sàng theo Đức Giêsu, Ngài nói với anh điều đó đòi hỏi sự hy sinh – hy sinh những an ủi thụ tạo nào đó. Đức Giêsu đã đụng tới tâm hồn người thanh niên này và nói với anh phải tách mình ra khỏi bất cứ điều gì có thể cầm giữ anh lại. Sự từ bỏ thiêng liêng là bước tiến cần thiết để đi theo Chúa. Nó giải thoát chúng ta để dâng mình trọn vẹn cho Thiên Chúa và cho việc phụng sự Người. Trong khi nhiều người trong chúng ta không cần từ bỏ sự an toàn của nhà cửa và tiện nghi để theo Đức Giêsu, tuy nhiên, chúng ta phải sẵn sàng dứt bỏ bất cứ điều gì có thể ngăn cản thực hiện thánh ý Chúa.

 

Đừng để điều gì lôi kéo bạn không theo Chúa Giêsu

Một người muốn trở thành môn đệ khác nói rằng anh sẽ theo Chúa ngay sau khi anh chôn cất cha mình. Điều anh muốn nói qua lời diễn tả này có nghĩa là anh ta cảm thấy cần trở về nhà săn sóc cha mình trong lúc tuổi già cho đến khi cha anh chết. Người thứ ba không có lý do để quay về nhà, nhưng đơn giản muốn quay lại chào tạm biệt. Đức Giêsu đã khiến cho những người muốn trở thành môn đệ này phải kinh ngạc với lời quả quyết rằng không gì có thể ngăn cản chúng ta trong việc đi theo Chúa. Đức Giêsu có khắc nghiệt và cứng rắn với những người này không? Thực sự không phải thế. Chúng ta có thể tự do quyết định chúng ta có muốn đi theo con đường Đức Giêsu đề ra hay không. Nhưng nếu chúng ta chọn theo Chúa, thì Chúa muốn chúng ta phải trả giá và chọn nó một cách tự nguyện.

Đừng bỏ qua con đường tốt Thiên Chúa đã dành cho bạn, nó sẽ dẫn bạn tới niềm vui và tự do

Câu chuyện người cày ruộng có liên hệ gì đến cuộc hành trình này? Người cày ruộng nhìn lại phía sau trong khi cày tạo ra một đường hay một luống bị méo đi. Luống cày bị méo dễ dàng dẫn tới một luống cày khác, rồi cả đám ruộng bị lộn xộn. Người cày ruộng phải nhìn thẳng về phía trước để giữ cho cái cày đi đúng hướng. Tương tự, nếu chúng ta nhìn lại phía sau những gì chúng ta đã tự do bỏ lại để theo Chúa – có thể là sự giải trí, dính bén, hay thói quen tội lỗi, dẫn chúng ta xa rời thánh ý Chúa – con đường chúng ta đi sẽ giống như bị trệch hướng và chúng ta bỏ lỡ những gì Thiên Chúa dành cho chúng ta.

Bạn sẽ thưa “vâng” trước lời mời gọi của Chúa dành cho cuộc đời bạn không?

Tin mừng không thuật lại phản ứng của ba người muốn trở thành môn đệ này. Chúng ta chỉ còn lại câu hỏi mà Đức Giêsu cũng muốn dành cho chúng ta. Bạn có sẵn sàng đi theo con đường Đức Giêsu mời gọi không? Ơn sủng của Chúa luôn đầy đủ và tình yêu của Ngài luôn mạnh mẽ. Chúng ta không thể làm gì lớn lao hơn cho cuộc đời mình bằng dành nó cho việc phụng sự Thiên Chúa và Chủ tể của vũ trụ. Chúng ta không thể vượt trổi hơn Chúa về sự quảng đại. Đức Giêsu hứa rằng những ai sẵn sàng từ bỏ những gì đáng yêu nhất đối với họ vì Ngài “sẽ nhận được gấp trăm và sẽ thừa hưởng sự sống đời đời” (Mt 19,29). Đức Giêsu đề cử với chúng ta một vương quốc bình an vĩnh cửu, niềm vui bất tận, tình yêu vượt trổi, tình bằng hữu vững bền, và sự sống sung mãn. Có điều gì níu kéo bạn, ngăn cản việc tìm kiếm Chúa và thánh ý Người cho cuộc đời bạn không?

Lạy Chúa, xin nhận lấy toàn bộ sự tự do của con, ký ức của con, sự hiểu biết của con, và trọn vẹn ý chí của con. Tất cả những gì con là và tất cả những gì con có đều do Chúa ban cho. Con xin dâng lại tất cả cho Chúa để Chúa tùy ý sử dụng. Xin chỉ ban cho con tình yêu và ơn sủng của Chúa – với những điều này, con sẽ giàu có và sẽ không còn mong ước gì nữa. (Lời cầu nguyện của thánh Inhaxiô, 1491-1556).

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

Từ khóa:

xứng đáng

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
Tin Giáo phận