Thứ Sáu Tuần 4 TN

Đăng lúc: Thứ sáu - 03/02/2017 02:28 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong

Thứ Sáu 03/02/2017, thứ 6 tuần 4 TN 

Thánh Gioan và Đức Giê-su

(Mc 6, 14-29)

 

14 Vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói: “Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ.”15 Kẻ khác nói: “Đó là ông Ê-li-a.” Kẻ khác nữa lại nói: “Đó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ.”16 Vua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói: “Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy! “

17 Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê,18 mà ông Gio-an lại bảo: “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài! “19 Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được.20 Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.

21 Một ngày thuận lợi đến: nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê.22 Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái: “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.”23 Vua lại còn thề: “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được.”24 Cô gái đi ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì đây? ” Mẹ cô nói: “Đầu Gio-an Tẩy Giả.”25 Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng: “Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm.”26 Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô.27 Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục,28 bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ.

29 Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.

 

 

Suy niệm 1: 

  1. Sự Dữ hủy diệt Sự Dữ

Nghe danh tiếng của Đức Giê-su, nhất là về các phép lạ Người thực hiện, Vua Hê-rô-đê cho rằng Đức Giê-su là ông Gio-an Tẩy Giả đã từ cõi chết trỗi dậy :

Ông Gioan, ta đã cho chém đầu, chính ông đã chỗi dậy !

(c. 16)

Đó là một sai lầm, nhưng đối với chúng ta, sai lầm này lại mang nhiều ý nghĩa trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa và đã loan báo cho chúng ta mầu nhiệm Vượt Qua rồi.

  • Vua Hê-rô-đê loại trừ một Gioan Tẩy Giả, thì lại có một « Gioan Tẩy Giả » khác xuất hiện. Như thế, Sự Thiện, Ánh Sáng và Chân Lý không thể bị loại trừ bởi bạo lực, nghĩa là bởi Sự dữ, Bóng Tối và Dối Trá.
  • Vua Hê-rô-đê làm điều dữ và ông bị dày vò bởi điều dữ, cái nhìn của ông bị chi phối tất yếu bởi điều dữ ông đã làm. Như thế, không phải Sự Thiện dùng phương tiện của Sự Dữ, là bạo lực và sức mạnh, chống lại Sự Dữ, nhưng Sự Dữ sẽ tự hủy diệt Sự Dữ, như lời Thánh Vịnh loan báo : « Cho bọn ác nhân mắc bẫy chính chúng gài, còn con đây, thì được thoát khỏi» (Tv 141, 10).
  • Đức Giê-su không phải là Gioan Tẩy Giả sống lại, nhưng Ngài là Đấng ông loan báo, Ngài là niềm hi vọng của ông, là sự sống lại của ông. Thật vậy, nơi mầu nhiệm Vượt Qua, Đức Giê-su sẽ bị giết chết cách bất công như Gioan, nhưng Ngài mạnh hơn sự chết, Ngài sẽ phục sinh và làm cho mọi người phục sinh, trong đó có thánh Gioan.

 

  1. Gioan, “Người đi trước mặt Chúa”

Ngoài ra, sai lầm của vua Hê-rô-đê còn làm cho chúng ta nhận ra rằng cả cuộc đời của thánh Gioan, từ lúc sinh ra cho tới lúc chết, gắn bó biết bao với Đức Giê-su, với sự sinh ra, sự sống, sự chết và sự sống lại của Người. Thật vậy, thánh Gioan đã loan báo và chuẩn bị cho Đức Ki-tô ngự đến, trong cách mình được cưu mang và được sinh ra và bằng cả cuộc đời của mình, như chính ông Dacaria, cha của Gioan, đã tiên báo :

Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu
là ngôn sứ của Đấng Tối Cao:
con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người
,
bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ
là tha cho họ hết mọi tội khiên.

(Lc 1, 76-77)

Và trình thuật Tin Mừng hôm nay kể lại cuộc thương khó của Gioan. Như thế, Gioan đã loan báo Đức Ki-tô cho đến chết và bằng chính cái chết của mình. Thánh Gioan chuẩn bị đường đi cho Đức Giê-su một cách hoàn hảo bằng chính cái chết của mình, đúng hơn là bằng chính cách mình bị giết chết.

Ơn gọi của thánh Gioan cũng chính là ơn gọi của chúng ta, với tư cách là Ki-tô hữu : đó là ơn gọi, từ lúc sinh ra cho tới lúc chết cũng gắn liền với Đức Giê-su Ki-tô: lúc sinh ra, phép rửa làm chúng ta trở thành Ki-tô hữu, nghĩa là môn đệ của Đức Ki-tô; trong hành trình làm người, chúng ta đi theo Đức Ki-tô trong một ơn gọi; và khi chết, chúng ta cũng sẽ cùng chết với Đức Kitô để được sống lại với Ngài, như chính phép rửa đã loan báo. Vấn đề là chúng ta có nhận ra và đón nhận như một ơn huệ, một mối phúc hay không.

 

  1. Gioan, người loan báo Đức Giê-su bằng cái chết

Như thế, sứ điệp của bài Tin Mừng hôm nay rất mạnh mẽ, nhưng cũng thật kín đáo: thánh Gioan chuẩn bị đường đi cho Đức Giê-su một cách hoàn hảo bằng chính cái chết của mình, đúng hơn là bằng chính cách mình bị giết chết. Thật vậy, Bài Tin Mừng kể lại cho chúng ta thật chi tiết bối cảnh dẫn đến cái chết của Gioan, với sự tham dự của rất nhiều người, có thể nói của cả một vương quốc. Thật vậy, chính vua Hê-rô-đê quyết định trảm quyết Gioan, nhưng có rất nhiều người tham gia vào quyết định này : Bà Hê-rô-đi-a, vợ ông Phi-líp-phê, anh của vua, con gái bà Hê-rô-đi-a, và cả triều thần và quan khách có mặt trong bữa tiệc mừng sinh nhật. Gioan bất động và im lặng trong ngục tù, nhưng lại làm bộc lộ ra những điều sâu kín nhất của con người: vô độ, sợ chân lí, ghen ghét, mưu đồ, bạo lực, phi nhân và thú tính. Những điều này thường được che đậy bằng những vỏ bọc vui vẻ, quảng đại, quí phái, danh dự…

Cuộc Thương Khó của Đức Giêsu và nhất cái chết trên Thập Giá của Ngài còn có sức mạnh mặc khải Sự Dữ triệt để hơn và tuyệt đối hơn nữa, nhất là mặc khải vẻ bề ngoài hoàn toàn dối trá. Người tự nguyện để cho mình trở thành nạn nhân của Sự Dữ để phơi bày Sự Dữ, làm bật Sự Dữ ra khỏi chỗ ẩn nấp và lộ ra nguyên hình. Đó chính là cách Người chiến thắng Sự Dữ và chữa lành chúng ta khỏi Sự Dữ ngay hôm nay.

 

* * *

Tuy nhiên, khi nghe hay đọc trình thuật này, chúng ta có thể tự hỏi một cách tự phát: vậy đâu là phúc của Gioan, được loan báo khi mới sinh ra, khi mà ông đã cho đi tất cả, dâng hiến tất cả và phải chịu chết như thế?

Thánh Gioan loan báo Đức Kitô trong sự sinh ra, trong cuộc sống và trong cái chết, thì phúc của Gioan chính là trở nên “đồng hình đồng dạng” với Đức Kitô. Và bài Tin Mừng hôm nay đã kín đáo nói cho chúng ta điều này: sau khi thánh Gioan bị giết chết, có kẻ nói về Đức Giê-su:

Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi dậy,
nên mới có quyền năng làm phép lạ
.

(c. 14)

Phúc của thánh Gio-an chi1nh là trở nên một với Đức Ki-tô, trong cuộc sống dẫn đến cái chết và trong niềm hi vọng sống lại nữa.

Nếu là như thế, phúc của Gioan, cũng là phúc của mọi người Kitô hữu chúng ta, những người sống đời sống hôn nhân, cũng như những người sống đời dâng hiến, đó là Đức Giêsu Kitô trở nên một với chúng ta, nơi mầu nhiệm Nhập Thể và nơi mầu nhiệm Thánh Thể hướng tới và được hoàn tất bởi mầu nhiệm Vượt Qua, để cho chúng ta có thể trở nên một với Ngài trong hành trình làm người và hành trình ơn gọi của chúng ta hôm nay và mãi mãi.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc

 

Suy nim 2:

Như mọi con người khác ở trên đời, 
con người của Hêrôđê bị giằng co giữa cái xấu và cái tốt. 
Vấn đề là ông ta sẽ ngả theo cái nào.

Hêrôđê biết Gioan là người công chính thánh thiện nên sợ ông. 
Hêrôđê đã bảo vệ che chở cho Gioan và thich nghe ông nói, 
dù những điều đó làm Hêrôđê hết sức bối rối (c. 20). 
Nhưng Hêrôđê cũng là người đã sai bắt Gioan và xiềng ông trong ngục, 
chỉ vì Gioan dám nói: “Nhà vua không được lấy vợ của anh mình.” 
Rõ ràng cái ác trong Hêrôđê đã thắng cái thiện, cái xấu đã thắng cái tốt. 
Hêrôđê thuộc loại người “nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận, 
nhưng không đâm rễ, mà là những kẻ nông nổi nhất thời…” (Mc 4, 16-17). 
Chính vì thế khi gặp thử thách thì ông vấp ngã ngay.

Hêrôđê còn quỵ ngã một lần nữa nặng hơn. 
Ngày sinh nhật của ông cũng là ngày chết của một vị ngôn sứ. 
Khi con gái bà Hêrôđia biểu diễn một điệu múa làm vui lòng mọi người, 
Hêrôđê đã lỡ thề hứa một điều thiếu khôn ngoan, 
trước mặt bá quan văn võ và các thân hào miền Galilê: 
“Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được” (c. 23). 
Không biết lúc đó Hêrôđê đã say chưa, 
nhưng chắc chắn nhà vua đã quên một điều quan trọng. 
Ông quên mình chỉ là một tiểu vương nắm vùng Galilê và Pêrê (Lc 3,1), 
nên ông không có quyền cho đất hay chia đất. 
Bà Hêrôđia đã không bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này để trả thù Gioan. 
Bà nói với cô con gái xin đầu Gioan Tẩy giả (c. 24). 
Hẳn điều này là một bất ngờ lớn đối với Hêrôđê . 
Lập tức ông bị đặt vào thế giằng co xâu xé. 
Một mặt ông hết sức đau buồn vì quý mạng sống của Gioan. 
Mặt khác ông lại không muốn thất hứa với cô bé, 
một lời hứa đã trót nói ra công khai trước mặt quan khách dự tiệc. 
Hêrôđê có dám chịu đánh mất chút danh dự của mình không 
khi khiêm tốn xin rút lại lời thề hứa vội vàng, bồng bột? 
Ông có dám nhận mình đã sai và chịu mất mặt không? 
Tiếc quá ! Hêrôđê đã không có được can đảm này.

Như người thanh niên giàu có buồn rầu bỏ đi (Mc 10, 22), 
Hêrôđê cũng sẽ buồn suốt đời vì cái chết do ông gây ra. 
Như Hêrôđê, sau này Philatô cũng chịu áp lực khi ông xử án Đức Giêsu. 
Ông cũng phạm đúng tội của Hêrôđê trước đám đông (Mc 15, 15), 
coi ghế ngồi của mình quý hơn mạng sống của Đức Giêsu, người vô tội.

Cầu nguyn:

Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện: 
Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi 
mọi biển lận tầm thường.

Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên 
để gánh chịu mọi buồn vui.

Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang 
để đem tình yêu gánh vác việc đời.

Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường 
để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó, 
hay cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.

Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai 
để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.

Và cho tôi sức mạnh tràn trề 
để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn. 
(R. Tagore – Ðỗ Khánh Hoan dịch)  

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
 

Suy niệm: 

1. Những dư luận về Chúa Giêsu rất khác nhau: Gioan Tẩy giả sống lại, Êlia, một ngôn sứ… Ngày nay cũng có nhiều dư luận về Chúa Giêsu, trong đó có những dư luận không tốt. Tôi phải làm gì để cho người ta hiểu đúng về Ngài?

Tên “Giêsu” nghĩa là “Chúa Cứu Độ,” hay nói theo ngôn ngữ thông dụng, Ngài là Đấng “Cứu nhân độ thế.” người ta không quan tâm lắm đến các danh hiệu khác của Ngài: Con Thiên Chúa, Kitô Messia, Con Vua Đavít…. Nếu Ngài là Đấng cứu nhân độ thế thì ai cũng thấy cần đến Ngài cứu giúp, hoặc vật chất hoặc tinh thần. Nhưng làm sao cho người ta không chỉ biết mà còn thấy rõ Ngài là Đấng cứu nhân độ thế? Giáo Hội và các môn đệ Ngài phải cho người ta thấy điều đó qua cách sống và những việc làm của mình.

Suy nghĩ về tính thiếu cương quyết của Hêrôđê: nếu thấy một điều gì đó là đúng thì phải cương quyết làm, nếu thấy một điều gì đó sai thì cũng phải cương quyết bỏ, không chần chừ, không rút lại điều đã quyết định.

Suy nghĩ về những đam mê của bà Hêrôđia: đam mê là một động lực rất mạnh, nhưng cũng là một con dao hai lưỡi. Nếu đam mê một điều tốt thì người ta sẽ làm được những kì công, nếu đam mê một điều xấu thì tai hại rất lớn…

Xem câu chuyện của nàng Salômê, tôi phải xin Chúa giúp tôi biết sử dụng những khả năng Chúa ban cho đúng.

Suy gẫm gương thánh Gioan Tẩy giả: tôi có cam đảm nói và sống Lời Chúa bất chấp mọi khả năng, mất mát không?

2. Những bậc vĩ nhân thường được nhân gian biến thành bất tử. Người Do Thái tin rằng vị tiên tri vĩ đại nhất của họ là Elia đã không chết, nhưng được cất nhắc về trời: khi Gioan tẩy giả xuất hiện, người ta lại tin rằng ngài chính là hiện thân của Elia: rồi đến lượt Gioan Tẩy giả bị giết, người ta lại cho rằng ngài đang sống lại trong con người Chuá Giêsu.

Có lẽ để xoá tan những lời đồn đoán như thế, thánh sử Máccô đã kể lại từng chi tiết cuộc xử trảm Gioan Tẩy giả cũng như ghi lại việc chôn cất thánh nhân. Gioan Tẩy giả đã thực hiện sự chết và Ngài đã không bao giờ sống lại, cũng chẳng được cất nhắc lên trời như Elia.

Gioan Tẩy giả là nạn nhân của bất công. Có bất công khi người ta đặt chính trị lên trên những giá trị khác của cuộc sống, như tinh thần và niềm tin; có bất công khi người ta hành động theo bản năng hơn là theo tinh thần. Vua Hêrôđê lẫn nàng Hêrôđia đều đã hành động theo lối ấy. Hêrôđia sống bất chấp luân thường đạo lý, còn Hêrôđê thì cho dù vẫn sáng suốt để phân biệt được điều ngay với lẽ trái, nhưng lại chọn sống theo bản năng hơn là lý trí.

Gioan Tẩy giả đã lên tiếng tố cáo bất công và sẵn sàng chết cho công lý. Trong ý nghĩa ấy, ngài là vị tiền hô của Chúa Giêsu, Ngài qua đi nhưng tinh thần Ngài vẫn sống mãi trong các môn đệ Ngài, và một cách nào đó, Ngài cũng sống trong chính con người Chúa Giêsu và nơi mỗi người Kitô hữu. Từ hơn 2000 năm qua, Giáo Hội vẫn sống trong niềm xác tín đó. Chính tinh thần của Gioan Tẩy giả, của các Tông đồ, của các thánh tử đạo, đã sống mãi trong Giáo Hội và trở thành dây liên kết mọi Kitô hữu. Điều này luôn được Giáo Hội thể hiện qua cử chỉ hôn kính hài cốt các thánh được đặt trên bàn thờ. Tập san Giáo Hội Á Châu do Hội Thừa sai Paris xuất bản tháng 12/95, có ghi lại chứng từ của một vị Giám mục:

“Chúng tôi đã cất giữ hài cốt của vị Giám mục tiên khởi của Giáo Hội chúng tôi. Chúng tôi tin rằng hài cốt này là thánh thiêng đối với chúng tôi, là dấu chỉ mà chúng tôi không bao giờ được phép quên lãng. Hài cốt này là sợi dây liên kết với Giáo Hội mọi thời, mọi nơi. Chúng tôi đã luôn nghĩ rằng chúng tôi không thể cất khỏi sợi dây liên kết hữu hình ấy. Đây là một dấu chỉ nối kết chúng tôi trực tiếp với Chúa Kitô. Làm sao người ta có thể đánh mất Chúa Kitô? Chúng tôi cất giữ hài cốt này, chúng tôi vẫn tiếp tục yêu mến Chúa Kitô và kết hiệp với Ngài mãi mãi.”

Chúng ta cũng hãy hiên ngang nói lên niềm tin và lòng trung thành với Chúa Kitô, cùng với Thánh Phaolô, chúng ta cũng hãy thốt lên: “Không có gì thể tách tôi ra khỏi lòng yêu mến Thiên Chúa trong Chúa Giêsu Kitô”

 

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con luôn biết đứng về phía sự thật vì sự thật sẽ giải thoát chúng con. Sự thật giải thoát chúng con khỏi lối sống đê hèn; sự thật giải thoát chúng con khỏi lọc lừa gian ác; sự thật giải thoát chúng con khỏi những sợ hãi trước những áp lực quyền hành gian dối, dẫn chúng con đến sự tự do đích thực của con cái Thiên Chúa. Xin cho con luôn biết đứng về phía sự thật.


Từ khóa:

lập tức, thị vệ, ra đi

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
Tin Giáo phận