Thứ Hai tuần 2 thường niên.

Đăng lúc: Thứ hai - 16/01/2017 02:20 - Người đăng bài viết: Ban Truyen Thong
Thứ Hai tuần 2 thường niên.

"Tân lang còn ở với họ".

 

LỜI CHÚA: Mc 2, 18-22

Khi ấy, môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, họ đến nói với Chúa Giêsu rằng: "Tại sao môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, còn môn đồ Ngài lại không ăn chay?" Chúa Giêsu nói với họ: "Các khách dự tiệc cưới có thể ăn chay khi tân lang còn ở với họ không? Bao lâu tân lang còn ở với họ, thì họ không thể ăn chay được. Nhưng sẽ đến ngày tân lang bị đem đi, bấy giờ họ sẽ ăn chay. Không ai lấy vải mới mà vá áo cũ, chẳng vậy, miếng vải vá sẽ rút lại mà kéo áo cũ, và chỗ rách lại tệ hơn. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng vậy, rượu sẽ làm vỡ bầu da, và rượu đổ, bầu da hư. Nhưng rượu mới phải để trong bầu da mới".

 

 

 

Suy Niệm 1: Cốt lõi của đạo

Trong những thập niên gần đây, mặc dầu càng lúc Hiến pháp các quốc gia càng đi sâu vào sự tách biệt giữa tôn giáo và nhà nước; thế nhưng, sự liên kết giữa tôn giáo và chính trị lại càng đậm nét hơn. Cuộc chiến giữa Tư bản và Cộng sản đã hầu như chấm dứt, nhưng chiến tranh tôn giáo xem chừng vẫn dai dẳng, không những giữa những người khác tôn giáo với nhau, mà ngay cả trong cùng một tôn giáo. Nhìn vào thảm cảnh ấy, ai cũng thắc mắc tự hỏi: Tôn giáo nào mà không dạy ăn ngay ở lành, tôn giáo nào mà không dạy sự khoan dung tha thứ, thế thì tại sao những người có tôn giáo lại nhân danh tôn giáo của mình để gây chiến với người khác hay với chính những người đồng đạo của mình? Câu trả lời thật đơn giản: sở dĩ người có tôn giáo có thái độ quá khích và bất khoan nhượng, là vì họ chưa sống đúng cái cốt lõi của đạo. Xét cho cùng, cái cốt lõi của tôn giáo nào cũng là tình thương.

Chúa Giêsu cũng muốn chứng tỏ cho chúng ta thấy thế nào là sống đạo. Chúng ta hãy chiêm ngắm thái độ và lời dạy của Ngài trong Tin Mừng hôm nay. Vừa bắt đầu sứ mệnh rao giảng của Ngài, cũng như các kinh sư của thời đại Ngài, Chúa Giêsu cũng qui tụ một số môn đệ; và cũng như các môn đệ của các kinh sư khác, môn đệ của Ngài cũng theo một lối sống nào đó. Thế nhưng, điều khiến cho nhiều người ngạc nhiên và đặt vấn đề, đó là Chúa Giêsu và các môn đệ Ngài không tuân giữ một số ngày chay tịnh như môn đệ của Gioan hay của những người Biệt phái. Không tuân giữ những ngày chay tịnh đã đành, sau này xem ra Chúa Giêsu càng thách thức hơn nữa, khi Ngài không tuân giữ cả ngày hưu lễ hay một số tập tục khác, như rửa tay trước khi ăn.

Suốt cuộc sống của Ngài, Chúa Giêsu đã tỏ ra rất độc lập đối với Do thái giáo. Ðây quả là cách sống đạo hoàn toàn mới mẻ mà Chúa Giêsu muốn đề ra cho con người. Ðối với Ngài, linh hồn và cốt lõi của đạo chính là tình thương; tình thương ấy đã thúc đẩy Ngài đi đến tận cùng bằng cái chết trên Thập giá, và cái chết của Ngài mãi mãi là lời tố cáo về thái độ bất khoan nhượng trong niềm tin tôn giáo của con người. Vụ án của Ngài được thi hành như một vụ án chính trị; mãi mãi tên tuổi của viên toàn quyền La mã là Philatô gắn liền với cái chết của Ngài. Tuy nhiên, vụ án của Chúa Giêsu vẫn là một vụ án tôn giáo: Ngài chết vì sự cuồng tín và thái độ bất khoan nhượng của các thủ lãnh Do thái giáo.

Chiêm ngắm thái độ của Chúa Giêsu trong suốt cuộc đời trần thế của Ngài và lắng nghe giáo huấn của Ngài, chúng ta sẽ thấy rằng cái cốt lõi của đạo chính là tình thương. Trong cuộc sống đạo, nhiều lúc chúng ta thắc mắc phải ăn chay thế nào cho đúng cách? Ngày Chúa nhật có được làm việc xác không? Bỏ lễ Chúa nhật có tội hay không? Thật ra còn có nhiều câu hỏi nền tảng hơn mà thiết tưởng chúng ta không thể không đặt ra để tự vấn lương tâm mỗi ngày: tôi có sống công bình, bác ái chưa? Tôi có yêu thương người anh em bên cạnh tôi chưa? Nhắm mắt làm ngơ trước nỗi khổ của người xung quanh tôi có phải là một tội không?

Nguyện xin Chúa cho chúng ta ngày càng thấu hiểu và xác tín rằng sống đạo là sống yêu thương, rằng cốt lõi của Kitô giáo chính là tình thương.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 2: Thời gian nghỉ lễ

“Tại sao các môn đệ ông Gio-an và các môn đệ người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông không ăn chay?” Đức Giêsu trả lời: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ? Bao lâu chàng rể còn ở với họ, họ không thể ăn chay được.” (Mc. 2, 18b-19)

Trích đoạn Phúc âm này ghép hai mẩu chuyện có vẻ như không ăn ý với nhau: cuộc tranh biện về sự ăn chay và lời kêu gọi canh tân nội tâm. Nhưng thực ra lại có sự hòa hợp rất chặt chẽ. Thời đại cứu độ của Chúa Giêsu mang lại niềm vui. Thời đại này hoàn toàn mới, không thể đi đôi với trật tự cũ thuộc quá khứ. Những thực hành cũ kỹ của Đạo Do thái phải nhường bước cho Tin Mừng đi lên. Chúng ta sẽ đọc hai mẩu chuyện này từ góc độ của việc mừng ngày lễ.

Mừng lễ chính là nhìn lại quá khứ

Trong tác phẩm nổi tiếng của mình, La Fête des Fous, thần học gia Harvey Cox đã phân tích mối liên hệ của con người với cuộc lễ. Trong cuộc lễ, ông nói, con người tổng hợp quá khứ và loan báo tương lai của mình. Trong một tiệc cưới, người ta làm gì, nếu không phải là gom góp lại cái quá khứ yêu đương của cặp trai gái và rọi chiếu nó vào trong tương lai? Chính bởi vì người ta đã yêu thương nhau và muốn yêu nhau nữa, nên mới dừng lại trong lúc này để nói lên câu “Ta yêu nhau”

Tác giả nói thêm: Cái quá khứ mà người ta tìm lại được trong cuộc lễ đó, đã đưọc gạn lọc, biến đổi và làm cho nên đẹp. Còn lại chỉ là những giờ phút hạnh phúc và dẽ dàng. Chính từ đó mà buôỉ lễ tiệc mới có được vẻ vui chơi nhộn nhịp để người ta ăn uống vui đùa và ca hát.

Cũng là để cho người ta sẵn sàng thăng tiến

Chiều hướng thư hai của buổi lễ là dự phóng cho một tương lai mang nhiều hy vọng. Trong mọi cuộc lễ đều có một ý hưóng làm mới lại. Trong hôn lễ, đôi uyên ương muốn làm mới lại tình yêu thuở ban đầu của họ, muốn lấy lại nghị lực. Cuộc lễ như cung cấp cho người ta một thứ rượu mới.

Rượu mới cần phải đựng trong những bầu da mới mà Chúa Giêsu nói đến trong phần hai của trích đoạn Phúc âm này, mời gọi ta phải trở nên những con người mới để sẵn sàng đi vào tương lai.

Còn những bầu da cũ ám chỉ những con người mà đối với họ ngày lễ lại rất ảm đạm, chỉ khơi lại trong lòng họ những nỗi buồn nhỏ lệ. Họ không thể thấy hạnh phúc mà không đau lòng. Họ không chịu đựng được thứ rượu mới, thứ rượu mang niềm hy vọng cho những ngày mai tốt đẹp. Đúng ra những con người này đã đánh mất ý thức về tương lai.

Tóm lại, điều Chúa đòi hỏi chúng ta hôm nay là chúng ta có còn khả năng mừng lễ không? Chúng ta có thể tìm ôn lại dĩ vãng, cái cũ để rút ra cái mới hầu thăng tiến con người ta không? Nếu có, là chúng ta đã đang đi trên con đường dẫn ta vào dự tiệc Nước Trời rồi đó.

 

Suy nim 3:

Một trong những nét khác biệt giữa Gioan Tẩy Giả với Đức Giêsu  
là sự khắc khổ nhiệm nhặt. 
Gioan được coi là người “không ăn bánh, không uống rượu” (Lc 7, 33). 
còn Đức Giêsu bị mang tiếng là “tay ăn nhậu” với quân thu thuế (Lc 7, 34). 
Chúng ta đã từng thấy ngài ăn tại nhà ông Lêvi hay ông Dakêu. 
Các người Pharisêu cũng là những người thích ăn chay nhiều lần trong tuần, 
dù ngày ăn chay chính thức hàng năm của đạo Do-thái chỉ là ngày lễ Xá tội.

Như thế có sự khác biệt khá rõ giữa môn đệ của Đức Giêsu 
với môn đệ của Gioan Tẩy Giả và môn đệ của người Pharisêu. 
Một bên có vẻ thoáng và thoải mái, một bên thì khắc khổ nhiệm nhặt. 
Tại sao môn đệ của ông lại không ăn chay ?” 
Có người đã dám hỏi thẳng Đức Giêsu như thế. 
Ngài đã trả lời bằng một cách dùng một hình ảnh dễ hiểu và đầy ý nghĩa. 
Vào thời Đức Giêsu, tại Paléttin, cũng như tại nhiều vùng quê ngày nay, 
đám cưới là một biến cố mừng vui có tính làng xã. 
Chẳng thể nào hiểu được chuyện một người đi ăn cưới 
với khuôn mặt buồn của kẻ đang ăn chay.

Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, 
khi chàng rể còn ở với họ” 
Đức Giêsu tự ví mình với chàng rể, còn môn đệ là khách dự tiệc cưới. 
Bầu khí trong nhóm môn đệ của ngài là bầu khí vui tươi của một lễ thành hôn 
bởi lẽ thời đại thiên sai đã đến rồi. 
Đức Giêsu, Đấng Mêsia dân Ítraen mong đợi từ lâu, nay có mặt. 
Ngài là chàng rể kết duyên với cô dâu là dân tộc Ítraen của ngài. 
Đức Giêsu đã làm trọn điều các ngôn sứ nói trong Cựu Ước 
về việc Thiên Chúa lập hôn ước với dân của Người (Hs 2, 21-22; Is 62, 4-5).

Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi khỏi họ, bấy giờ họ mới ăn chay.” 
Sau khi Đức Giêsu chịu cái chết dữ dằn, được phục sinh và lên trời, 
Giáo hội bước vào một giai đoạn mới, giai đoạn chờ đợi ngài quang lâm. 
Trong giai đoạn này, khi Chúa Giêsu vừa vắng mặt, vừa hiện diện, 
Các Kitô hữu ăn chay, vác thánh giá theo Chúa Giêsu, 
dù họ vẫn luôn sống trong niềm vui, bởi tin vào Đấng đã phục sinh vinh hiển.

Cầu nguyn:

Lạy Chúa Giêsu, 
các sách Tin Mừng chẳng khi nào nói Chúa cười,
nhưng chúng con tin Chúa vẫn cười
khi thấy các trẻ em quấn quýt bên Chúa.
Chúa vẫn cười khi hồn nhiên ăn uống với các tội nhân.
Chúa đã cố giấu nụ cười trước hai môn đệ Emmau
khi Chúa giả vờ muốn đi xa hơn nữa.
Nụ cười của Chúa đi đôi với Tin Mừng Chúa giảng.
Nụ cười ấy hòa với niềm vui
của người được lành bệnh.

Lạy Chúa Giêsu,
có những niềm vui Chúa muốn trao cho chúng con hôm nay,
có sự bình an sâu lắng Chúa muốn để lại.
Xin dạy chúng con biết tươi cười,
cả khi cuộc đời chẳng mỉm cười với chúng con.
Xin cho chúng con biết mến yêu cuộc sống,
dù không phải tất cả đều màu hồng.
Chúng con luôn có lý do để lo âu và chán nản,
nhưng xin đừng để nụ cười tắt trên môi chúng con.
Ước gì chúng con cảm thấy hạnh phúc,
vì biết mình được Thiên Chúa yêu thương
và được sai đi thông truyền tình thương ấy. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Suy niệm: 

Một trong những nét khác biệt giữa Gioan Tẩy Giả với Đức Giêsu là sự khắc khổ nhiệm nhặt. Gioan được coi là người “không ăn bánh, không uống rượu” (Lc 7, 33). Còn Đức Giêsu bị mang tiếng là “tay ăn nhậu” với quân thu thuế (Lc 7, 34). Chúng ta đã từng thấy ngài ăn tại nhà ông Lêvi hay ông Dakêu. Các người Pharisêu cũng là những người thích ăn chay nhiều lần trong tuần, dù ngày ăn chay chính thức hàng năm của đạo Do Thái chỉ là ngày lễ Xá tội.

Như thế có sự khác biệt khá rõ giữa môn đệ của Đức Giêsu với môn đệ của Gioan Tẩy Giả và môn đệ của người Pharisêu. Một bên có vẻ thoáng và thoải mái, một bên thì khắc khổ nhiệm nhặt. “Tại sao môn đệ của ông lại không ăn chay?” Có người đã dám hỏi thẳng Đức Giêsu như thế. Ngài đã trả lời bằng một cách dùng một hình ảnh dễ hiểu và đầy ý nghĩa. Vào thời Đức Giêsu, tại Paléttin, cũng như tại nhiều vùng quê ngày nay, đám cưới là một biến cố mừng vui có tính làng xã. Chẳng thể nào hiểu được chuyện một người đi ăn cưới với khuôn mặt buồn của kẻ đang ăn chay.

“Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ” Đức Giêsu tự ví mình với chàng rể, còn môn đệ là khách dự tiệc cưới. Bầu khí trong nhóm môn đệ của ngài là bầu khí vui tươi của một lễ thành hôn bởi lẽ thời đại thiên sai đã đến rồi. Đức Giêsu, Đấng Mêsia dân Ítraen mong đợi từ lâu, nay có mặt. Ngài là chàng rể kết duyên với cô dâu là dân tộc Ítraen của ngài. Đức Giêsu đã làm trọn điều các ngôn sứ nói trong Cựu Ước về việc Thiên Chúa lập hôn ước với dân của Người (Hs 2, 21-22; Is 62, 4-5).

“Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi khỏi họ, bấy giờ họ mới ăn chay.” Sau khi Đức Giêsu chịu cái chết dữ dằn, được phục sinh và lên trời, Giáo Hội bước vào một giai đoạn mới, giai đoạn chờ đợi ngài quang lâm. Trong giai đoạn này, khi Chúa Giêsu vừa vắng mặt, vừa hiện diện, Các Kitô hữu ăn chay, vác thánh giá theo Chúa Giêsu, dù họ vẫn luôn sống trong niềm vui, bởi tin vào Đấng đã phục sinh vinh hiển.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Qua bí tích Thánh Thể, Chúa viếng thăm cuộc đời chúng con. Chúa không chỉ đụng chạm đến linh hồn chúng con mà còn ngự trị trong con người chúng con. Xin Chúa hãy chiếm đoạt linh hồn và thân xác chúng con. Xin chữa lành hồn xác chúng con trong ân sủng của Chúa. Xin Chúa luôn ở lại để chia sẻ với những lo âu trong cuộc sống chúng con.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúng con cám ơn Chúa đã luôn thi thố tình thương của Chúa cho chúng con. Ðôi tay Chúa luôn chúc lành, xoa dịu cho những mảnh đời bất hạnh mà Chúa gặp trên đường. Ðôi chân Chúa đã đi đến cùng của sự thí mạng sống vì hạnh phúc tha nhân. Sự hiện diện của Chúa luôn mang lại sự bình an và hoan lạc cho những ai diễm phúc được Chúa viếng thăm. Năm xưa trong tiệc cưới Canna, Chúa đã làm phép lạ cho nước hoá thành rượu để nhờ đó bữa tiệc được trọn vẹn niềm vui. Xin cho chúng con được xứng đáng đón rước Chúa viếng thăm. Xin đừng để những tham sân si dòng đời làm chúng con mất đi sự trong trắng tâm hồn. Xin giúp chúng con biết chọn Chúa làm phần gia nghiệp hơn là những vinh hoa phú quý trần gian.

Lạy Chúa, Chúa là niềm vui của cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con luôn tìm đến Chúa để kín múc suối nguồn tình yêu vô tận từ trái tim yêu thương của Chúa. Xin Chúa chúc lành cho ngày sống chúng con luôn được bình an trong bàn tay quan phòng của Chúa. Amen.

Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền


Từ khóa:

môn đồ, ăn chay, tại sao

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 
Tin Giáo phận